"Ha ha, chỉ là một y đồng, lại dám uy hiếp bổn tướng, ngươi không phải đang tự đánh giá mình quá cao sao?" Chỉ khiếp sợ trong chốc lát, Trịnh Dĩnhlập tức khôi phục thái độ bình thường, vuốt râu cá trê, khinh miệt cườinói. Lê Tử Hà thuận tay lau đi chữ viết trên bàn, cười nhạt nói: "Tử Hàkhông dám uy hiếp, chỉ muốn thương lượng cùng thừa tướng đại nhân màthôi."
"Vì sao bổn tướng phải thương lượng với người miệng cònhôi sữa như ngươi? Khuyên ngươi vẫn nên tuân thủ bổn phận, nếu không,ngày nào đó ngươi oan hồn quy thiên, bổn tướng không trông nom đượcđâu." Trịnh Dĩnh khinh thường liếc nhìn Lê Tử Hà, lại trở về ghế thái sư của mình.
Lê Tử Hà khẽ khàng lắc đầu, như thể nói bâng quơ:"Cũng chỉ là cái mạng nhỏ của Tử Hà mà thôi, nhưng nếu bởi vì Tử Hà màkéo theo trên dưới phủ thừa tướng… Nghe nói năm đó Quý phủ bị tru di cửu tộc, nếu hôm nay hoàng thượng muốn thu quyền, lại gặp lúc lệnh langcướp tù, tù nhân này còn cố gắng đầu độc hoàng thượng, không biết tộidanh này…”
"Không cần lo lắng cho chuyện nhà bổn tướng, chăm sóc tốt cho mình là được."
"Nhưng nếu đại nhân không thể nói chuyện mà vãn sinh muốn biết, việc này lại liên quan tới vãn sinh rồi."
Trong lòng Trịnh Dĩnh dâng lên cảm giác khó chịu, râu cá trê run lên, nhưnglại không thốt lên được lời nào. Không bàn về việc sổ sách này thật haygiả, riêng việc hắn để lộ chuyện Quân nhi cướp tù ra ngoài đã có thểkhiến hoàng thượng nắm được nhược điểm để trị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-dut-to-tinh/2003449/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.