"Mãi mãi ở bên cạnh mẫu thân sao? Thật tốt."
"Phải, mãi mãi ở bên mẫu thân. Không kết hôn vì tìm đồng minh, không xuất giá, không trở thành công cụ của bọn họ."
“Có thể như vậy ạ? Nhưng Phụ hoàng nói ông ấy đã chọn cho con mấy người trong gia tộc bên ngoại của mình cho con xem mắt rồi."
"Mẫu thân nói được thì nhất định sẽ được."
"Con tin mẫu thân, không cần ngoắc tay cũng tin."
Mẫu thân còn nói rằng ta từng được hứa gả nhưng lại bị Việt Hoài dụ dỗ bỏ trốn.
"Tỷ đệ là tỷ đệ, phu thê là phu thê. Châu Châu của ta không hiểu chuyện đời, lẽ nào Việt Hàn lâm ngươi cũng không hiểu sao?! Hay ngươi nghĩ rằng đã bán mấy người cũ trong phủ đi thì chuyện này sẽ thành bí mật?"
Việt Hoài chợt cứng đờ người.
"Ta… Ta..." Gã muốn biện bạch, nhưng chợt nhìn thấy Đông Nhi đang dâng trà đứng sau lưng mẫu thân ta.
Đông Nhi nhìn chằm chằm gã, thái độ hằm hè.
Việt Hoài đột ngột quỳ sụp xuống.
Thiên t.ử mất hết thể diện, nói trong giận dữ: "Hỗn xược! Việt Hoài… Người đâu…"
Việt Hoài dập đầu thật mạnh: "Bệ hạ, Lệ Tần nương nương, trước kia, vi thần cũng chỉ là bị Ôn thị uy h.i.ế.p trong nhất thời. Nàng ta khéo gạt thần vào phủ Thừa tướng làm Tây tịch, nhưng lại ngấm ngầm dụ dỗ, ép buộc thần. Khi đó, thần chỉ là một Cử nhân có xuất thân thấp kém vừa mới đỗ đạt, thực không thể chối từ… mới đành phải bất đắc dĩ mà xa lánh Công chúa—"
Thiên t.ử gõ nhẹ ngón tay lên tay vịn: "“Phủ Thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-chau/5021320/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.