Nghỉ ngơi hai ngày, công việc lại tiếp tục.
Lâm Duyệt và Trần Lộc Xuyên quan hệ cũng không có thay đổi gì lớn lắm, song Sài Vi vẫn nhìn ra chút manh mối, âm thầm hỏi cô, hiện tại hai người đang trong tình huống gì.
Lâm Duyệt không dám kể hết, chỉ nói sơ qua hai câu.
Sài Vi trêu ghẹo, “Tớ đã bảo rồi mà, hai hôm trước đến phòng trà lấy nước, vừa vào cửa đã thấy hai người đứng cạnh nhau. Bầu không khí đó, chậc chậc, biết tớ nghĩ đến cái gì không? Hồi trung học, trong lớp tớ có một đôi yêu nhau, mỗi khi họ ngồi cùng nhau trong giờ tự học, giống hệt các cậu vậy. Rõ ràng là trong lòng xuân tình phơi phới, ngoài mặt còn giả bộ nghiêm trang.”
Lâm Duyệt cười mắng, “Ai xuân tình phơi phới chứ!” Cô da mặt mỏng, chưa dứt lời bên tai đã nóng bừng lên.
Sài Vi làm sao có thể dễ dàng buông tha cô, tiếp tục nói, “Còn nữa, cậu biết khi hai người đối diện trông thế nào không? Giống như Ngưu Lang Chức Nữ liếc mắt đưa tình mà như cả ngàn năm, làm người ngoài như tớ nhìn mà sốt ruột. Khoảng cách giữa hai người cũng không phải dải ngân hà, thích thì mau chạy sang bên kia đi chứ!”
Lâm Duyệt không nghe nổi nữa, làm bộ muốn đánh.
Cuối cùng, nghĩ lại những lời Sài Vi nói, trong lòng cô càng thêm ngọt ngào.
***
Hai tuần nhanh chóng trôi qua, thoáng chốc đã đến ngày Tôn Lỗi kết hôn.
Trần Lộc Xuyên gặp được Cảnh Hạo Nhiên ở bãi đỗ xe, cả hai cùng nhau đi vào.
Cảnh Hạo Nhiên sửa sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-bui/1145492/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.