Thời gian giờ hơi bất tiện, ăn tối thì quá sớm, đến nơi khác thăm thú lại quá muộn. Hai người trao đổi một lúc, quyết định đi du thuyền trên hồ. Thuyền xuất phát từ bến tàu, đi qua hồ Thủy Quả, hồ Đông [1] rồi lại trở về bến tàu, toàn bộ hành trình hết năm mươi phút. Phố đi bộ ở đây khai trương đã hơn một năm, nhưng số lần Lâm Duyệt đến cũng không nhiều, đi du thuyền thì mới là lần đầu tiên.
[1] Hai hồ nước ở tỉnh Vũ Hán, Hồ Bắc, Trung Quốc.
Du thuyền rời bến tàu, rẽ sóng lướt đi. Cửa kính xe hạ xuống, mặt nước mênh mông, lấp loáng dưới ánh mặt trời. Bên ngoài bay đến mùi khó chịu, Lâm Duyệt bịt mũi lại, cười nói, “Thối quá.”
Trần Lộc Xuyên nhìn cô, “Cậu còn nhớ hồi đại học, chúng ta đi công viên nướng thịt không?”
Lâm Duyệt tất nhiên vẫn còn nhớ. Trong lớp có Cảnh Hạo Nhiên, một người không phút giây nào chịu ngồi yên một chỗ, luôn tỏa sáng chói lóa trong những hoạt động tập thể. Khi đó là khai giảng năm ba, Cảnh Hạo Nhiên kêu gọi mọi người đi dã ngoại, ăn thịt nướng. Nói là dã ngoại, nhưng thực ra cũng chỉ là đến ven hồ trong công viên, tìm một bãi đất trống. Ở đó có rừng, có núi, có hồ, mang lại cảm giác như được hòa mình vào thiên nhiên.
Nướng thịt được một lát, Cảnh Hạo Nhiên đã không chịu ngồi yên, đòi đi câu cá. Cậu ta cũng không chịu nghiêm túc ngồi câu, cầm đống mồi câu đi dọa nữ sinh trong lớp. Không may, Lâm Duyệt lại sợ nhất thứ này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-bui/1145491/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.