Thấy dáng cách của Thư Hương, Lữ Ngọc Hồ cũng bật cười.
Thư Hương vụt ngẩng mặt lên trừng hắn :
- Cười cái gì?
Lữ Ngọc Hồ cười :
- Tôi chợt nhớ một câu nói, câu nói này không những thú vị mà lại còn có lý hết sức.
Thư Hương hỏi :
- Câu gì?
Lữ Ngọc Hồ nói :
- Một người con gái mà thường làm bộ ngúng nguẩy trước mặt ai, thì cô ta đã khoái anh ta rồi đấy.
Thư Hương nhổm dậy bĩu môi :
- Mốc xì, ai nói nói vậy?
Lữ Ngọc Hồ đáp :
- Trương Dị.
Hắn cười cười nói tiếp :
- Trương Dị, ngoài Trương Dị ra không ai có thể nói một câu như thế.
Thư Hương trề trề môi :
- Có chứ, còn có một người nói nữa chớ.
Lữ Ngọc Hồ hỏi :
- Ai?
Thư Hương vừa nói vừa gập mình xuống cười :
- Trư Bát Giới!
* * * * *
Mới nói đến “Trư” là có heo ngay.
Tiểu nhị bưng thức ăn đã đến, lần này có món giò heo.
Không có nạc, chỉ có da, gân sụn, món này ăn thật ngon.
Thư Hương ngó tên tiểu nhị :
- Cái này ở đâu có?
Tên tiểu nhị đáp :
- Trong nồi.
Thư Hương hỏi :
- Tại sao hồi nãy không dọn lên?
Tiểu nhị đáp :
- Bởi vì cô nương không phải Trương Đại Ca.
Hắn không để Thư Hương hỏi nữa, trả lời chưa dứt câu là hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-bui-giang-ho/2160069/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.