Cửa lớn đóng im lìm.
Trên cửa, cao khoảng tới ngực, có một cái cửa nhỏ, khi Trương Dị nắm vòng cửa lắc lắc thì cánh cửa nhỏ bên trên mở ra.
Một cái đầu chờm bờm, một cái thẹo vắt ngang mép tai xuống cằm hiện ở khung cửa nhỏ, bộ mặt thật hung ác và giọng nói ồ ồ :
- Cái gì?
Trương Dị hỏi :
- Không biết à?
Cái môi như dề thịt của người trong cửa trề ra như con đỉa :
- Ai biết?
Trương Dị cười :
- Kim Râu biết!
Không biết hắn trao vật gì vô trong cửa và nói tiếp :
- Mang cái này trao cho Kim Râu, hắn sẽ biết.
Cái đầu thẹo thụt vô.
Thư Hương hỏi :
- Kim Râu biết ngươi à?
Trương Dị cười :
- Tôi không phải “từ thiện gia” cho nên không nói gạt.
Thư Hương hỏi :
- Làm sao ngươi lại quen với hạng người này?
Trương Dị đáp :
- Bởi vì tôi là con sâu rượu mà cũng là con sâu cờ bạc.
Thư Hương trừng trừng mắt :
- Lưu Tiên Sinh có đến đây không?
Trương Dị đáp :
- Tôi không phải tùy tòng của hắn thì làm sao biết.
Thư Hương lại trừng trừng :
- Ngươi nhất định biết, ta đoán ngươi quen với hắn và hắn cũng quen với ngươi.
Trương Dị lầm thầm :
- Đàn bà trời sanh ra là để nghi ngờ và luôn luôn có ý nghĩ kỳ cục...
Cửa mở.
Không phải cửa nhỏ mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-bui-giang-ho/2160045/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.