-Cờ hó Phong ra mở cửa bố mày nào!
Đang ngồi luyên thuyên với Ngọc Lan, tiếng thằng Toàn đã vọng vào từ ngoài cổng.
Hôm nay chính là ngày khởi hành về quê nội của tôi cũng tức là củanhóm tôi luôn. Ngọc Lan đã đến từ sớm, nàng phụ tôi dọn dẹp tươm tất cảngôi nhà cũng như ngoài sân làm tôi rất cảm kích. Nhất là mấy món đồ ănnàng làm để bọn tôi ăn sáng cũng thế, nhìn lôi cuốn không cưỡng vào đâuđược. Cả nàng cũng vậy, một lần nữa tôi lại thấy nàng không mặc váynhưng cũng đúng thôi đường về quê nội tôi rất xa, vả lại còn đông ngườitrên xe đó nữa, nếu nàng mặc tôi cũng thấy ngại. Nhưng thay vào đó, nàng lại khoác lên mình một phong cách quá ư là mùa hè, quần đùi sóc, áo balổ khoác ngoài sơ mi ngắn còn thêm một đôi săn đan nữa, nhìn năng độngdữ dằn dện. Lúc nàng đến nhà, tôi đã suýt bật ngửa nếu không ghì cánhcổng lại, quả đúng là hết sức tưởng tưởng mà.
-Đông đủ quá nhỉ?
Tôi nhìn một lượt đám thằng Toàn ngoài cổng gồm có bé Phương, Khanhkhờ và cả thằng Huy nữa. Tôi chỉ rũ được có một mình nó thôi, còn thằngBình với thằng Tú đã có một sấp kế hoạch tán gái dày cộm hè này rồi, nên có rũ cở nào tụi nó cũng chẳng đi đâu.
-Đủ hết chưa mày? Còn thiếu ai không?
Toàn phởn nhìn dáo dác vào nhà.
-Chưa, còn thiếu Lam Ngọc, bữa có rũ mà chưa hứa chắc!
-Thôi tao vào nhà nghỉ tý đã, có gì ăn không, lo chuẩn bị đồ mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cappuccino/2224668/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.