“Nắng ban trưa
Vàng tí tách
Ve mùa hạ
Hát râm vang
Hè ởi hè ơi
mày đến mau mau!
Cây khế, ngọn sậy
Chim sáo, chìa vôi
Con sông, đồng ruộng
Chờ người đến chơi…”
Đúng là như người ta nói, thời gian trôi như thoi đưa. Mới ngày nàotôi còn bỡ ngỡ khi lần đầu tiên bước chân vào lớp 10 đó, ấy thế mà chỉthoáng qua hè đã ở trước mặt. Sau khi trải qua kì thì học kì hai đầyphong ba bão táp, cuối cùng bọn tôi cũng đã cán cái đích đầu tiên củamình, nghỉ hè!
Có thể nói những ngày học vớt vác hậu thi học kì hai là những ngàynhàn rỗi nhất trong suốt 1 năm học. Không trả bài, không thi đua, không kiểm tra, ôi còn gì sướng bằng chứ. Kéo theo đó, các nường lớp tôi mặtsức quẩy tung cả lớp vào những giờ tiết trống mà chẳng sợ bất cứ ai nhắc nhở, bởi lẽ, những lớp khác có đôi khi cũng trống tiết y chang chúngtôi, và thế là cả đám thi nhau quậy banh nhà lồng cái lớp theo đủ kiểu.Dân chơi thì lôi cả bài ra đánh. Bình dân thì ngồi nói chuyện tán dốc,ăn quà vặt. Trí thức thì ngồi đọc sách một cách nghiền ngẫm. Chơi trộithì giỡn hớt cù nhau la chí chóe.
Tuy nhiên cũng có một số trường hợp cá biệt như tôi đây, ngồi lì mộtchỗ nhìn trời mây mà chẳng biết phải làm gì trong khi thằng Toàn mãi húhí với bé Phương, Khanh khờ lóc chóc trên bàn của nhỏ Kiều ẹo để lạimình tôi ngồi lọt thỏm trong cái chợ bát nháo y như từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cappuccino/2224666/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.