Lại một giọng nói nữa vang lên, lần này mọi người mới thực sự ngỡngàng đến bàng hoàng rồi chuyển sang ngơ ngác. Một giọng nói hết sứcquen thuộc, quen bởi vì giọng nó đó tôi đã nghe đi nghe lại hàng trămlần rồi, mỗi khi tôi bị bơm đểu là xác định có giọng nói đó vang lên,quen bởi vì chủ nhân giọng nói đó không ai khác chính là thằng cô hồnToàn phởn, người đã mất tích bấy lâu.
-Ề, mày Toàn…! – Tôi há hốc.
-Uầy, đáng lẽ ra tao đến sớm hơn ấy chứ, nhưng mà vừa lên đến lớp thì thấy tụi bây đã tan mất tiêu, ai ngờ tụ tập ở đây đông vui quá hẻn?
-Này, con là ai vậy? – Ba Ngọc Phương nghi hoặc.
-À quên, con xin giới thiệu tự với bác, con là Nguyễn Nhật Toàn, bạncùng lớp với Ngọc Phương xinh đẹp đây và được mọi người giao trọng trách thu thập chứng cứ về mụ mẹ kế này! – Toàn phởn lại giở trò lẻo mép
-Sấc xược, đừng có tin lời thằng đó! – Mụ ta tái xanh mặt.
-Vậy bằng chứng đâu? – Ba Phương vẫn giữ bình tĩnh.
-Đây, mời bác, phiếu xét nghiệm ADN của Kiều Linh và lão tình nhân đó nhá, trùng khớp luôn, cha con hạnh phúc…
-Mày…giấy đó là giả đó…! – Mụ gân cổ.
-Ô, có chứng nhận hẳn hòi của trung tâm xét nghiệm luôn chớ bộ…! – Toàn phởn vẫn làm trò.
-Kiều Linh không phải là con ruột của tôi sao…! – Ba Phương nhíu mày, chất vấn mụ ta.
-Em…xin lỗi…! – Mụ ta chã biết nói gì hơn.
-Vậy cả việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cappuccino/2224537/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.