Quanh đi quẩn lại cũng đến chủ nhật. theo thói quen, tôi sẽ trèo lênsân thượng nhà tôi tập quyền rồi ngồi hóng gió cho đến buổi trưa xuốngăn cơm rồi chạy tót đi đá banh với tụi thằng Huy đến tối mới về học bài.
Hôm nay được cái có tách cappuccino của em Lan mới bày hôm trướckhuyến mãi thêm vài quyền vào bụng, tôi ngồi nhăm nhi cùng với tờ báotrên tay hệt như ông cụ non vậy.
Mọi thường thì tôi hay mặc áo ba lỗ ở nhà lắm, tại ở nhà có một mìnhmà. Tự dưng hôm nay trời nóng như thiêu như đốt, nên tôi cởi phăng cáiáo ra luôn, thí đều chưa cởi quần.
Đang thưởng thức tách cà phê ngon thì chuông cổng reo inhỏi…kính…koong…kính…koong. Èo chắc tụi thằng Huy đến bấm chuông kiếm rồi, bữa nào mua cái chuông nói chuyện được như của nhà Lan để nẹt cho bọnnó một phát vỡ mật chết cho xong.
Định mặc cái áo vào cho nó lịch sự tý thì thấy cái bóng cứ lấp lấp ló ló ngoài cổng làm như ăn trộm.
Hừ…! Nhất định là tụi thằng Huy chứ không ai vào đây hết, tụi nóthường sang nhà tôi bấm chuông rồi núp, đợi tôi ra mở cổng thì cả đámxong vào cù léc tôi đến hết hơi mới thôi. Đã thế tôi hạ thủ trước vậy,bay ra ôm thằng Huy lại rồi cùng chết cười chung với nó, hề hề…!
Nghĩ là làm, tôi rón rén bước ra ngoài sân, dừng một tý để quan sátthì thấy cái bóng vẫn đứng đấy, thi thoảng lại bấm chuông. Căn cứ vàochiều cao, chiều dài, vị trí bóng để mà tôi phán đoán được nó đang đứngsát cái chuổng cổng. Cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cappuccino/115287/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.