Để thể hiện sự chân thành hợp tác với Thiên Húc lần này, Qs-7 đã đặc biệt cử một chiếc xe lớn đến đón họ. 
Thân xe được dán một tấm áp phích dễ thương là quảng cáo cho cuộc tổng bình chọn Qs-7. 
Xe là một chiếc buýt nhỏ, bình thường một đội nhỏ ngồi cũng còn dư chỗ, vì vậy 9 người hiển nhiển là vẫn còn trống, Hà Khoan thuận lợi đi cùng xe. 
Vì khoảng cách khá gần, chưa đầy 10 phút đã đến nơi. 
Đàm Tự xuống xe nhìn xung quanh, biểu cảm cũng xem là hài lòng. 
Trước đó Đặng Văn Thuỵ nói không sai, độ nổi tiếng của Qs-7 Nhật thật sự cao, cách giờ biểu diễn gần 1 tiếng, bên ngoài đã có hàng biển người, một hàng dài xếp hàng ở lối vào, các cửa hàng xung quanh bên cạnh cũng vây kín. 
Hầu như mọi người đều cầm nhiều đồ vật support trên tay, vai và thậm chí cả đầu. 
Đoàn người bọn họ ngoại trừ Túc Duy An và Hà Khoan, mọi người chỉ cầm trên tay điện thoại di động và ba lô. 
Các nhân viên dẫn bọn họ vào lối đi nhanh. 
Hà Khoan đi theo sau bọn họ, kích động nói: "An An, tôi cũng có thể đi từ đây sao? Có hay không có thể gặp mặt các thành viên? Chỗ ngồi của tôi có thay đổi không?" 
Âm giọng cố tình hạ thấp, nhưng mọi người vẫn nghe thấy. 
“Có thể đi từ đây,” Đàm Tự đang đi phía trước đột nhiên nói. 
Ngay sau đó, hắn lạnh lùng nói: "Đi về chỗ ngồi của mình đi." 
“… Ồ.” Sao cảm thấy lời nói của Đàm Tự có chút keo kiệt. 
Hà Khoan lắc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-tren-luon-treu-choc-toi/1656751/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.