Túc Duy An bị nắm đến ngốc, mãi lâu sau mới thu tay về.
Đang ngập ngừng định nói gì đó, thì nghe thấy âm thanh quảng cáo, cửa bị mở ra, cậu lập tức đi ra ngoài.
Đàm Tự xuống tàu ngay sau đó, sau khi Túc Duy An phản ứng lại mới mở miệng hỏi: “Tự ca…chúng ta đi đâu?”
“Đây” Đàm Tự mua vé một ngày, căn bản không có biết rõ lộ trình, anh vỗ vỗ đầu Túc Duy An: “Đi thôi”
Túc Duy An mặc dù trước đất đã đến Nhật, nhưng thật ra đều là Hà Khoan dẫn đường, vì vậy bản thân cậu đối với Nhật Bảm cũng không quá quen thuộc.
Nhưng Shibuya cậu vẫn có thể nhận ra.
Sớm đã qua thời gian tan học, nhiều học sinh lang thang trên phố với bộ đồng phục, đầu tóc được nhuộm với đủ màu thành ra mái tóc xám của Túc Duy An cũng trở lên không quá nổi bật. Trời đã gần về tối, thời tiết chuyển lạnh nhưng các cô gái ra đường vẫn diện váy kết hợp với quần tất lưới, tràn đầy năng lượng.
Đàm Tự nhìn thấy những màu sắc sặc sỡ mở miệng muốn nói rời đi, quay đầu lại, liền thấy Túc Duy An đang nhìn chằm chằm một gian hàng ăn.
Túc Duy An nhìn mỳ Danzi đến chảy nước dãi trên phố rồi.
“Ăn mỳ?” Đàm Tự hỏi cậu.
Túc Duy An nhanh chóng thu hồi ánh mắt: “…cũng không phải rất muốn ăn.”
“Vậy thì đi chỗ khác.” Đàm Tự nói xong xoay người trở lại ga tàu điện ngầm.
Túc Duy An quay đầu nhìn nhóm người xếp thành hàng dài, vô thức kéo góc áo của Đàm Tự.
“…hay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-tren-luon-treu-choc-toi/1656743/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.