Đàm Tự sau khi kick Lăng Nguyên ra khỏi nhóm, tình thần sảng khoái không ít, anh ngẩng đầu nhìn hai người phụ nữ trung niên ngồi đối diện.
“Chuyện dì nói…” Anh dừng lại một chút, “Cháu nói thẳng đi, cháu sẽ không quản.”
“Hai đứa từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, nó giờ lầm đường lạc lối, cháu là một người anh trai cũng nên kéo nó trở lại chứ.” Đang nó là mẹ của Lăng Nguyên, dì của Đàm Tự.
Người ngồi bên cạnh dì là người phụ nữ có địa vị cao nhất trong Đàm gia.
Cũng là mẹ của Đàm Tự, mẹ Lăng đoán rằng bản thân không thể thuyết phục được, vì vậy đã kéo mẹ của anh vào.
Đương nhiên, đến cũng không có ý nghĩa gì.
“Dì còn kéo về không được, cháu làm sao mà kéo?” Sắc mặc Đàm Tự không đổi, “Cậu ta đã không nghe dì, thì làm sao có thể nghe cháu.”
Mẹ Lăng kéo kéo góc áo mẹ Từ, để bà nói giúp mấy câu.
Mẹ Lăng cầm cốc trà lên, nhấp một ngụm, bình thản đáp đáp: “Không nói biểu đệ của ngươi nữa, ngươi gần đây có động tĩnh gì không?”
“Không có.” Đàm Tự vẻ mặt điềm tĩnh.
Mẹ Lăng mắt trợn tròn__nói là đến giúp đỡ chuyện của Lăng Nguyên, sao lại nói đến chuyện con trai chị rồi!
Phong cách hai người đều mang một vẻ chỉnh chu, nhìn theo cách nào cũng ra một cặp mẹ con đúng mực.
Mẹ Đàm từ trong túi lấy ra mấy tấm ảnh, trải ra trên bàn: “Xem xem, có người nào vừa mắt ngươi không.”
“Không có, đều không đẹp bằng mẹ.” Đàm Tự khéo léo vỗ mông ngựa, nhìn cũng không thèm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-tren-luon-treu-choc-toi/1656725/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.