“Đều đáng yêu ah,” Tình nhân trong mắt hoá Tây Thi, Lăng Nguyên nghĩ một lúc: “không có sự phân cấp?”
“Khả năng nói dóc ngày càng tiến bộ rồi.”
Lăng Nguyên đột nhiên nhướn mày: “Không phải, biểu ca, anh là thẳng nam, tại sao lại cùng em thảo luận xem nam nhân nào dễ thương hơn?”
Đàm Tự trầm lặng hai giây: "Đồng tính nam có nhiều câu hỏi như vậy sao?"
Lăng Nguyên ngả người ra sau, "Lão Đặng làm sao đột nhiên có cháu trai?"
“Luôn luôn có.”
Nghĩ lại cái lớp học địa ngục của Đặng Văn Thuỵ một tháng trước đó, một tia sáng xấu xẹt qua mắt Lăng Nguyên.
“Cậu lại đang suy nghĩ cái gì tầm bậy?” Đàm Tự lấy khăn nóng lau tay.
"Làm sao anh biết? Anh xứng làm anh của em, có tâm tư sắc bén," Lăng Nguyên cười, "Anh nói xem, bẻ cong đứa nhỏ này, lão Đặng sẽ tức giận chết đi?"
Đàm Tự nhìn anh ta như nhìn một đứa thiểu năng.
"Thật đấy, em vừa mới quan sát kỹ .Câu nhóc này vừa gầy vừa yếu ớt, rất dễ dàng bị bẻ cong." Lăng Nguyên chỉ mười ngón tay. "Em có một người anh em rất lợi hại, nắm chắc 10 phần thành công."
Đàm Tự lấy điện thoại di động ra.
Lăng Nguyên: "Anh làm gì vậy?"
"Gọi cho chú của cậu ấy."
"Em sai rồi anh họ, em con mẹ nó sai rồi."
Đàm Tự lạnh lùng hừ một tiếng, thản nhiên đặt điện thoại lên bàn.
Đàm Tự không quan tâm đến lời nói của Lăng Nguyên, Túc Duy An tuy rằng hơi gầy một chút, nhưng người ta là một người đàn ông thực sự có thể dùng đĩa CD kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-tren-luon-treu-choc-toi/1656717/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.