Đàm Tự dừng bút, ngẩng đầu cười nhìn cậu: “Lâu như vậy, vẫn chưa đủ?”
Túc Duy An: “Cũng, cũng không lâu lắm…”
“Đã nửa tháng rồi, đừng lãng phí vốn liếng tuổi trẻ, ham muốn một cách thoải mái.” Đàm Tự nói đầy ẩn ý, “Anh giới thiệu cho cậu một người?”
Túc Duy An ngơ ngác: “Cái gì?”
“Bạn gái,” Đàm Tự khẽ cười
“…”
Túc Duy An cuối cùng phản ứng lại đối phương là đang nói cái gì, là cái đĩa “Sự cám dỗ của quán trà” được cất dưới gầm giường cùng với bộ truyện tranh.
Mặt cậu ngay lập tức đỏ bừng: “…Ngày mai tôi lấy cho anh!”
“Cậu muốn thì giữ lại.” Đàm Tự trêu chọc.
“Tôi không cần.” Túc Duy An nhỏ giọng phản bác, “Tôi chưa xem dù chỉ một lần.”
Đàm Tự: “Ân”
Đứa trẻ bây giờ da mặt thật mỏng.
Anh là trưởng bối, không nên vạch trần cậu.
Anh xé tờ giấy ghi chú, đưa đến phía trước bàn làm việc: “Tối nay đem lên cho tôi nhưng đồ ăn này.”
“Được.”
Túc Duy An đi lên phía trước nhìn.
Cơm ba bát, thịt heo kho dưa chua, sườn xào chua ngọt, trứng bác tôm lột ...
Cả một trang ghi chú bị viết đầy.
Bữa trưa cũng không thấy Tự ca ăn nhiều như vậy ah…
Túc Duy An không hỏi, kỳ thật cậu vẫn không muốn cùng Đàm Tự giao tiếp quá nhiều, cầm lấy tờ giấy nhớ, cúi đầu vội vàng đi ra ngoài.
**
Đến giờ tan ca, những người khác đều đang vẽ tranh, chỉ có Túc Duy An nhanh chóng rời khỏi chỗ ngồi, cậu cầm tờ giấy nhỏ, xuống căng tin dưới lầu.
Đồ ăn căn tin mặc dù ngon, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-tren-luon-treu-choc-toi/1656716/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.