"Giao cho cô, cô nắm chắc bao nhiêu phần thắng trong tay?"
Giang Chỉ nhấn nút thang máy xuống, đột nhiên lên tiếng.
"Tám mươi phần trăm . . . chín mươi phần trăm . . .?" Hứa Niệm đã thử, nhưng cô không đoán ra được ý đồ của Giang Chỉ.
"Một trăm phần trăm." Cửa thang máy mở ra, lúc Hứa Niệm bước vào cửa thang máy, Giang Chỉ quay đầu nhìn cô, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch lên, "Lần này tới phiên cô ra mặt."
Bản án này dường như không có gì gọi là quá khó.
Thân chủ có lợi thế tuyệt đối, thân là luật sư, việc mà bọn họ cần làm đó là thu nhập chứng cứ cũng như mở miệng tranh luận.
Dựa vào thực lực của Hứa Niệm, cô ấy sẽ đảm nhận được vụ án lần này.
"Tôi chưa bao giờ một mình xử lý vụ án, cô Trần tín nhiệm giám đốc. Nếu để tôi làm thì sẽ không được tốt cho lắm." Hứa Niệm ngầm từ chối, nhưng trong thâm tâm thì cô lại rất muốn thử sức với vụ án này. Thân là một luật sư, một ngày nào đó cô phải rời khỏi vòng tay nâng đỡ của Giang Chỉ và tự mình đương đầu với vụ án.
"Vụ án này cũng không khó với cô đâu. Cô Trần cũng chỉ là ủy thác vào công ty luật chúng ta, cô ấy cũng không nêu đích danh tôi là người phải đảm nhận. Cái mà cô ấy cần chính là thắng kiện, hiểu chưa?"
Vừa dứt lời, cửa thang máy mở ra.
"Đã hiểu." Lúc Hứa Niệm bước ra khỏi thang máy, người kia cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-tren-co-muu-do-lam-loan-voi-toi/3496205/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.