Không thể nào, trùng hợp đến như vậy sao?
Cô biết Thư Thư thích viền ren màu đen.
Nhưng tựa hồ Giang Chỉ cũng thích viền ren màu đen, quần lót trước đó còn có váy viền ren hôm nay, hai người có sở thích giống nhau, tình cờ mua cùng một cái váy sao?
Vậy . . . còn con mèo tên Thư Thư thì sao, chẳng phải có quá nhiều sự trùng hợp sao?
Hứa Niệm ôm chặt con búp bê vào lòng, khẽ cau mày, rơi vào trầm tư, quên mất người trên màn hình.
"Bảo bối ~, bảo bối ~"
Thấy bạn nhỏ nhà mình ở bên kia không có lên tiếng, Giang Chỉ cho là đã xảy ra chuyện gì, lo lắng hô hoán, trong lòng có chút phiền muộn. Có nên đi đến chỗ bạn nhỏ để tìm câu trả lời cho chính mình hay không?
Vạn nhất những gì cô ấy nói lại khác hoàn toàn với những gì mình nghĩ thì kết quả sẽ như thế nào?
"Bảo bối, chị muốn nghe em nói, đến cùng là em thích điều ở chị, người ta thật tò mò."
Ma xui quỷ khiến Giang Chỉ hỏi ra câu hỏi này, cô giả bộ nũng nịu, biểu tình không đổi để thăm dò đối phương.
Lo được lo mất không phải là tính cách của cô, chút tình cảm này có thể đi được cho tới hôm nay là điều nằm ngoài dự liệu của cô.
Vốn dĩ Giang Chỉ thực sự chỉ muốn thư giãn trên mạng, nhưng khi mối quan hệ ngày càng sâu sắc, người kia đã trở thành một phần thiết yếu trong cuộc sống của cô nên cô phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-tren-co-muu-do-lam-loan-voi-toi/3472250/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.