Hứa Niệm vẫn còn chưa tỉnh hồn, ngơ ngơ ngác ngác đi đến chỗ làm việc, đầu óc hỗn loạn. Nghĩ đến mấy ngày nay gặp phải điều kỳ lạ, cảm giác như đang nằm mơ, mọi người chìm trong sương mù, có chút không rõ ai mới là Giang Chỉ thật.
Hứa Niệm thở dài, mở điện thoại ra, bấm vào phần trò chuyện của Thư Thư, ngón tay đặt lên nút gọi thoại, do dự hồi lâu, cuối cùng gửi đi vài tin nhắn thoại.
【 Thâu Thân: Giọng nói.】
Kèm theo bên dưới là một vài biểu tượng cảm xúc giận dữ và khóc lóc.
Mỗi lần kéo dài hơn một phút, cô thực sự thấy khó chịu.
Hứa Niệm nghiêm túc mở máy tính lên, bắt đầu cẩn thận sắp xếp lại những vụ án mà Giang Chỉ gửi cho cô, cũng như một số vấn đề tư vấn phức tạp đã được xử lý nội bộ trước đó.
Sau một tiếng, Hứa Niệm sắp xếp tất cả thành ghi chú, viết vào văn kiện.
"Ting ~ Vợ tới rồi ~"
Thanh âm nhắc nhở có tin nhắn độc đáo của Thư Thư.
Trên khuôn mặt tê dại của Hứa Niệm lập tức hiện lên một nụ cười, cô vui vẻ rời khỏi máy tính, sờ vào điện thoại.
Cô đã phát hiện ra điều này trước đây trên một ứng dụng âm nhạc, lấy ra làm âm thanh báo tin nhắn tới của Thư Thư coi như cũng không tệ.
【 Thư Thư: Giọng nói.】
Hứa Niệm ấn mở.
"Bảo bối ~"
Hai tiếng "bảo bối" khiến toàn thân của Hứa Niệm tê dại, cô không được tự nhiên sờ lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-tren-co-muu-do-lam-loan-voi-toi/3472248/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.