Những ngày sau đó , Tuấn Kiệt luôn bên cạnh chăm sóc cho Ánh Nhật . Tình cảm hai người cũng hồi phục lại :- Anh đừng bắt em ăn cháo nữa , em ngán lắm rồi đấy ! - Ánh Nhật nói
- Đước rồi , vậy giờ mình xuất viện nhé ! Anh sẽ dẫn em đi ăn !
- Thương anh nhất !
Lúc này , cánh cửa mở ra . Ba mẹ cô , Nguyên Khôi và Ánh Nguyệt đi vào .
- Ba mẹ , anh ! - Ánh Nhật nhìn
- Ánh Nhật , quay lại Anh quốc với mẹ ! Mẹ sẽ tìm người khác cho con ! - mẹ cô nói nhẹ nhàng
- Con ... - Ánh Nhật nhìn sang Tuấn Kiệt
- Thưa cha mẹ , vợ con không thể đi với 2 người ! - Tuấn Kiệt nói
- Cậu còn dám gọi chúng tôi là ba mẹ sao ? Chính cậu đã giết chết đứa con mình ! - ông Stani nói lạnh lùng
- Ba mẹ .. Sao hai người nói anh ấy như vậy ? - Ánh Nhật la lên kích động
- < Bịch > Lỗi là do con nay ba mẹ xin hãy đánh con nhưng con xin hai người đừng bắt Ánh Nhật xa con ! - Tuấn Kiệt quỳ xuống
- Được , để tao đánh mày xem mày còn bám theo em tao không ? - Nguyên Khôi bước tới
Những cú đấm , cú đá giáng lên người anh trong lòng Ánh Nhật có chút đau nhói .
- Dừng lại đi ! - Ánh Nhật ôm lấy thân anh
- Ánh Nhật nếu như con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-song-sinh-sieu-nghich/2012761/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.