Cả 2 chạy vào bệnh viện ,lúc này Joy chờ đợi cả 2 ở ngoài phòng .- Mẹ sao rồi , Joy ? - Tuấn Kiệt hỏi
- Mẹ không sao nhưng đầu bị va đập mạnh , máu bầm đè lên dây thần kinh khiến cho chân mẹ không đi được nữa !
Ánh Nhật trợn mắt đưa tay che lại miệng .. nở nụ cười nhưng giọng tràn đầy lo lắng :
- Thế chị ấy có sao không ?
- Mẹ vẫn đang hôn mê ạ !
Joy nhìn Ánh Nhật rồi quay vào phòng bệnh :
- Joy ! - tiếng nói thì thào của Thuý Diễm
- Mẹ ! Con đây ! - Joy chạy tới nắm tay cô
- Joy , mau nói cho mẹ biết vì sao chân mẹ lại không có cảm giác chứ ? - Thuý Diễm nhìn
- Bác sĩ nói tạm thời chị không thể đi được ! - Ánh Nhật nói thương xót ôm lấy thân người Tuấn Kiệt cả bờ vai run run
- Sao ? Tạm thời không đi được , vậy chừng nào mới đi được chứ ? - Thuý Diễm rối loạn
- Thuý Diễm , em bình tĩnh đi ! - Tuấn Kiệt ôm lấy Ánh Nhật ra sau
- Anh , chính cô ta hại em , chính cô ta đã làm cho xe hư thắng khiến em gặp phải tai nạn như thế này ! - Thuý Diễm la
- Cô ấy không hề rời khỏi anh một bước ! Anh nghĩ Ánh Nhật không có đôjng cơ nào để làm việc này cả ! - Tuấn Kiệt nói
- Cô ta có động cơ !
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-song-sinh-sieu-nghich/2012756/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.