Cả bọn nhìn thấy được mặt Tuyết Ân thì an tâm. Hiện tại cô đang bị thương, cũng không thể tiếp tục ở lại ngoài bãi đất trống để bàn về "việc" kia.
Tối đó vì sợ ba mẹ lo lắng, cô tới nhà Tiểu Kiều ở nhờ.
Nhưng sáng hôm sau, vừa đúng 6h Nguyệt An lại chui tọt vào bếp. Tiểu Kiều nhìn thấy bếp sột soạt thì thấy lạ, bèn hỏi: "Mới sáng sớm cậu làm cái gì trong bếp vậy Nguyệt An?"
Nguyệt An đang chiên cái trứng, cô nhướng người ra ngoài đáp: "Mình làm đồ ăn trưa, mình xin phép ba mẹ cậu rồi."
Tiểu Kiều "ờ" một tiếng sau đó lại lên phòng.
Sau khi chuẩn bị đồ ăn xong hết, Nguyệt An cũng chuẩn bị sửa soạn để đi đến trường.
Hôm nay cũng vậy, không hiểu sao Lâm Phong không đến trường. Nhưng vì Lâm Phong không đến trường nên Nguyệt An thầm vuốt vuốt ngực thở ra một hơi.
Thật may, cô không cần phải đưa cơm cô làm cho tên kia ăn.
Nhưng Nguyệt An chỉ có thể vui trong vòng buổi sáng, tại vì tới buổi trưa, Lâm Phong vậy mà có mặt ở trường, còn thuận tiện nắm luôn tay cô kéo lên sân thượng.
Lâm Phong nhìn Nguyệt An, giọng hùng hồn hỏi: "Cơm đâu?"
Nguyệt An trán đổ mồ hôi hột, đôi tay khẽ run run, vô thức cầm hộp cơm bằng hai tay đưa cho anh.
Lâm Phong nhìn thấy hộp cơm liền không chừng chừ mà cầm lấy, trong lòng sớm nở hoa.
Mở hộp cơm ra, đồ ăn trong hộp trang trí rất là đẹp, không giống như một người không biết nấu ăn đã làm. Lâm Phong sau khi quan sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-song-sinh-bi-an/1791472/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.