"Tên nhóc, có bao nhiêu tiền đưa hết cho tao"
Nghe tiếng quát xa xa, Tuyết Ân cười khẩy một cái. Cái xã hội này quả nhiên thối rửa cả rồi. Cầm hòn đá trên tay cô ném mạnh xuống sông làm mặt hồ đang yên ả gợn lên sóng.
Chành trai bị trấn lột sợ hãi lấy cái bóp ra, rút hết tiền đưa cho hắn. Cầm tiền trên tay, hắn ta đá một cái rõ mạnh vào bụng chàng trai khiến anh ta ngã sóng soài trên mặt đất, rồi hả hê cười bỏ đi.
Đi ngang qua bờ sông, Tuyết Ân bỗng đứng dậy, vai hai người bị va vào nhau khiến tên kia khựng lại. Hắn nhìn cô mà rỏ vẻ thèm thuồng, cặp mắt không ngừng liếc láo lia.
"Này cô em, đêm hôm khuya khoắc đứng đây chi vậy, hay là đi cùng với anh đi"
Nói rồi, hắn choàng tay qua eo Tuyết Ân, cái mặt đầy mụn pha lẫn dịch dầu bóng lưỡng tham lam hít lấy mùi hương tỏa ra từ tóc của cô.
Không để hắn có cơ hội để làm thêm một động tác dư thừa nào nữa, ngay lập tức cô dùng bàn tay mãnh mai của mình nắm chặt lấy tay tên kia chấn lên đầu gối, tiếng rắc của xương gãy giòn tan vang lên. Hắn đau đớn, liền ôm bàn tay bị quẹo một bên của mình lùi ra mấy bước. Mặt hắn đỏ ngầu, nhăn lại như khỉ ăn ớt, hắn đau đớn nhưng vẫn cố liếc nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống, hàm răng nghiến trèo trẹo:
"Con đĩ chó, mày chán sống rồi hả!"
"Chậc, quả nhiên cái hố rác không thể phun ra mấy lời hoa mỹ được, mõm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-song-sinh-bi-an/1791449/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.