Khi Mộ Nhạc Nhạc tỉnh lại, đã thấy mình nằm trên giường bệnh, đúng ra là cô bị tiếng khóc của ba mẹ đánh thức.
“Nhạc Nhạc, Nhạc Nhạc… Bảo bối của mẹ thật đáng thương…” Mẹ Nhạc Nhạc gục ở bên giường, khóc lóc như đứt từng khúc ruột.
“Con gái, con gái… Đều do ba không tốt, là ba không chăm sóc tốt cho con. Con gái đáng thương, quai hàm bị tên khốn kiếp đó đánh cho sưng lên, hức…” Ba Nhạc Nhạc gục đầu trên vai bạn già, nước mắt lã chã.
“Ba mẹ, con không sao…” Mộ Nhạc Nhạc nói lít nhít, khóe miệng sưng rất nặng.
Hai vợ chồng lập tức ngẩng đầu, thấy con gái “sống lại”, cùng đứng bật dậy, nín khóc mỉm cười.
Mẹ Nhạc Nhạc khẽ sờ gương mặt con gái: “Nhạc Nhạc, con đúng là đứa trẻ không may, loại chuyện như cướp bóc ngân hàng mà cũng có thể gặp phải. Trời ạ…”
Ba Nhạc Nhạc đứng dậy lấy kem ly từ trong tủ lạnh, nước mắt nước mũi nhập nhèm nhưng vẫn không quên cho con gái ăn đồ lạnh. Mộ Nhạc Nhạc cố gắng mở to miệng, nhét một mồm đầy kem ly, sau đó thỏa mãn nheo mắt lại.
“Mẹ, thầy Địch đâu?”
“Cậu ấy vừa đi rồi, bị mẹ mắng cho một trận!”
“A, vì sao lại mắng con rể đáng yêu của hai người? Không có thầy ấy, con đã sớm chết rồi…” Mộ Nhạc Nhạc nhíu mày.
“Me mặc kệ, sao cậu ấy lại không đi cùng con? Cuối tuần mà để cho một mình con đi bộ khắp nơi, không mắng nó thì mắng ai?!” Mẹ Nhạc Nhạc căm giận khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-lai-ok/3049695/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.