Vấn đề rối rắm nhất trên thế giới
Không phải là tuổi tác chênh lệch,
Mà là em đứng ở trước mặt của anh,
Trong tay cầm tờ giấy kết hôn vừa mới đăng ký,
Anh lại không chịu gọi em một tiếng “bà xã”.
.
.
.
"Địch lão sư, em có một tâm nguyện, không biết sau khi thầy nghe xong,... có cảm thấy khó xử hay không?
“Vậy thì đừng nói.”
“…”
Đấy thấy không, trên trời dưới đất tìm đâu ra một người đàn ông quái dị như chồng cô? Rõ ràng kết hôn rồi nhưng lại nhất quyết không biểu lộ một chút gì gọi là ngọt ngào…
Đấy thấy không, trên trời dưới đất tìm đâu ra một người đàn ông phũ phàng như chồng cô chứ?
Nhưng phải công nhận, lão sư nhà cô cũng là một người đàn ông cực phẩm nha… chỉ là để thích nghi với cái bản tính kiệm lời của anh thì cô phải trải qua một chút…cực khổ…
Dù sao anh là người đàn ông hoàn hảo, trừ điểm thiếu thốn một chút xíu iốt ra mà thôi…
Nếu anh không tốt thì năm đó cô đã không nói muốn gả cho anh…à không phải là nhất định phải gả cho anh mới kinh chứ.
" Thầy Địch, em Mộ Nhạc Nhạc quyết định! Nhất định phải gả cho thầy.”
“…”
“Lúc em quyết định, có để ý đến cảm nhận của tôi không?”
Mộ Nhạc Nhạc không nhìn Địch lão sư, kiên trì tiếp tục nói.
“Em có rất nhiều ưu điểm, trẻ tuổi lại xinh đẹp, có tri thức hiểu lễ nghĩa…”
Địch Nam chầm chậm nhíu mày, bộ dáng như đang xem kịch vui nhưng không thể nào cười nổi.