Vì cái phép tính không uy tín đó mà Lâm Sơ Nguyệt đã phải trả một cái giá vô cùng thê thảm.
Dường như Ngụy Ngự Thành đang cố gắng để chứng minh điều gì đấy nên dạo này chăm chỉ cày cấy hơn hẳn. Cô hơi sợ anh nên dọn luôn về chỗ Hạ Sơ ở.
Hạ Sơ quái lạ: “Hôn quân cho chị đến đây à?”
Lâm Sơ Nguyệt khổ không nói thành lời: “Có cho đâu, tớ bảo cậu nhờ tớ về giúp cậu nửa tháng.”
Tim Hạ Sơ lạnh toát: “Trời **, xin hai anh chị tha cho tôi đi, chồng chị sắp ngáng chân tôi cho mà xem!”
Lâm Sơ Nguyệt đáp: “Kệ, tớ cứ ở nhà cậu đấy. Ngụy Ngự Thành ngáng chân cậu cái gì thì về tớ bù hết cho cậu.”
Hạ Sơ chớp mắt: “Yêu thế, càng ngày càng ra dáng bà chủ.”
Lâm Sơ Nguyệt phất tay: “Phắn phắn.”
Hạ Sơ đưa chai fanta cho cô, hai người cụng ly rồi uống ừng ực. Cô ấy hỏi: “Ngụy Ngự Thành cầu hôn cậu chưa?”
Lâm Sơ Nguyệt nhấp ngụm nước, về vấn đề này thì chưa thật. Chính ra Ngụy Ngự Thành đã dò hỏi cô rất nhiều lần nhưng lần nào cũng bị cô cho qua bằng cách im lặng.
Giọng cô trầm đi, nhìn xuống dòng chữ bắt mắt trên chai nước: “Do tớ mà thôi.”
Hạ Sơ hiểu lòng cô, an ủi: “Cậu phải nghĩ thoáng ra, Ngụy Ngự Thành là Ngụy Ngự Thành, anh ấy sẽ không để cậu giẫm vào vết xe đổ đâu. Cậu phải tin anh ấy.”
Cô mỉm cười: “Tớ biết chứ.”
Một người đã phải chịu quá nhiều tổn thương thì trong lòng vẫn sẽ dựng lên những bức tường thành,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-doi-nong-chay/532914/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.