*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Anh giỏi thật đấy, cái kiểu nói năng tùy tiện phóng đãng như thế mà còn nói nghiêm túc cho được. Lâm Sơ Nguyệt tỉnh như sáo nhờ câu nói kinh thiên động địa của anh, cô đi chân không ra kéo áo sơ mi của anh, buộc phải nhắc nhở anh một câu: “Hôm qua là sinh nhật 36 tuổi của anh.”
“Nên là?”
“Không phải 16 đâu.”
Ngụy Ngự Thành cụp mắt: “Anh mà 16 thì nói dâm hơn nhiều.”
Cô nín cười, vỗ đùi anh: “Anh phải xứng với bộ vest anh mặc chứ sếp lớn ơi!”
“Anh cởi vest ra thì xứng với em.” Anh rặt vẻ nghiêm túc, đúng là hiếm thấy đấy.
Cô đánh hơi được mùi nguy hiểm nên chấm dứt câu chuyện luôn, đi vào phòng tắm. Lúc đi ra, anh đã ăn mặc nghiêm chỉnh, bộ vest được may đo vừa vặn với dáng người anh, vai rộng hông hẹp mà đỉnh nhất thì phải kể đến đôi chân dài miên man.
Thâm tâm cô âm thầm đặt cho anh một biệt hiệu: Sát thủ Âu phục.
Anh gọi cô đến giúp, để cô cài khuy măng sét hình mặt trăng cho mình. Cô cầm lấy, cúi đầu hí hoáy: “Em mua ở tiệm may nhỏ thôi, không đắt đâu, mà đắt quá thì em không kham được. Anh đeo đồ có nghìn tệ thì không đi xã giao được đâu, đừng cố quá làm gì.”
Anh đáp: “Đồ của người yêu mà không đeo thì anh đeo đồ của ai?”
Hừ.
Chú già đừng nói ngọt bùi tai như thế chứ.
Cài khuy măng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-doi-nong-chay/532896/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.