Trọng tâm của đêm nay nằm gọn trong chín chữ anh vừa thốt ra. Ngụy Ngự Thành chưa ăn xong táo đã đứng dậy ra về. Anh ném hết mớ hỗn độn cho Lâm Sơ Nguyệt, em làm anh khó chịu nhiều rồi nên giờ em cũng đừng hòng được thoải mái.
Ngày hôm sau, Chung Diễn vui vẻ ôm đống lego mới coong sang gặp Lâm Dư Tinh. Lâm Sơ Nguyệt đang ngồi tra tài liệu trên máy tính, cậu nhìn trộm mấy lần nhưng không dám nói câu nào, đến uống nước cũng uống rất từ tốn. Cô chợt ngẩng đầu lên tóm được cậu đang nhìn mình. Cậu không thoát được đành cười gượng với cô.
"Nhìn chị làm gì?"
"Cô Lâm, đêm qua cô ngủ không được ngon ạ? Vành mắt đen cả đi thế này." Cách nói chuyện của cậu sặc mùi trai thẳng EQ thấp.
Cô nghẹn lời nhưng vẫn cố ra vẻ đứng đắn đánh sang chuyện khác: "Còn giữ lời hứa lần trước không?"
"Dạ?"
"Tăng lương." Cô trả lời: "Tăng lương thì em tiếp tục làm học sinh của chị."
Cô không dùng từ "bệnh nhân" mà dùng từ "học sinh" để miêu tả mối quan hệ của hai người. Trái tim Chung Diễn run lên, không gì cảm động hơn việc được người khác đối xử bình đẳng với mình.
"Còn nữa, chị sẽ không đến nhà em nữa. Nếu em đồng ý thì từ hôm nay em sẽ đến nhà chị mỗi ngày." Cô nói: "Không cần phải trả lời vội."
"Vội! Em muốn trả lời luôn!" Cậu đáp lời cô: "Em đồng ý!"
...
Thứ năm, Lý Tư Văn đi cùng Ngụy Ngự Thành đến buổi xã giao ở Thành Đông. Đường còn dài mà tắc quá nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-doi-nong-chay/266011/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.