Chương trước
Chương sau
Quyển I: Mặt Trời Dưới Trời Xanh

Chương 82: Ngày Thứ Năm ( 2 ): Hạ Gia Lịch Sử

Mất tới một đêm dài truy đuổi không thu hoạch gì, đợi đến khi Nhật Thiên lần nữa quay lại Hạ gia thì ánh sáng vàng chói rọi của bình minh đã chiếu sáng từng ngõ ngách của Thương Viễn Thành.

“Thế mà trời sáng đã rồi…”

Đứng trước cửa phòng mình đang định đẩy cửa tiến vào trong Nhật Thiện cũng nhận thấy được ánh sáng vàng đã xuất hiện chiếu lên người, hắn liền ngừng lại động tác.

Nghĩ nghĩ một hồi, hắn liền quay người đi nơi khác mà không định tiến vào phòng nghỉ ngơi nữa và nơi hắn định tới chính là.

[ Tàng Thư Các ]

Ngước đầu nhìn lên treo cao trên trước to lớn đại môn ba chữ, Nhật Thiên liền nhất bước tiến vào trong, do đang là trời vừa sáng thời gian nên hiện tại [ Tàng Thư Các ] không có ai cả, ngoại trừ trực đêm tại nơi này quản lý.

“Sáng sớm tốt lành quản lý đại ca ca.”

Vừa bước vào của hắn liền nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi có phần buồn ngủ trẻ tuổi người quản lý, hắn thân thiện gần gũi chào hỏi đối phương.

Chợt nghe được có tiếng người gọi mình, quản lý cố mở to buồn ngủ hai mắt nhìn lại, hắn liền nhìn thấy mặc áo khoác màu trắng, khuôn mặt lộ ra như thái dương ấm áp nụ cười ngây thơ nam hài.

“Ooh không phải là tiểu Thiên đó sao, buổi sáng tốt lành, đệ tới đây như thường lệ sao?”

Thấy được đối phương hắn liền biết người tới là ai, hắn liền thân mật chào hỏi Nhật Thiên, nguyên nhân hắn quen biết tới Nhật Thiên không gì khác chính là Nhật Thiên là ngươi tới [ Tàng Thư Các ] xem cùng với mượn sách nhiều nhất cả Hạ gia này, ngoài hắn cái quản lý phải cố định ở đây ra thì hắn có thể đảm bảo rằng, trong số toàn bộ tất cả tộc nhân của Hạ Gia này, ngươi tới đây đọc sách, mượn sách nhiều nhất, thường xuyên nhất chính là vị tiểu đệ đệ trước mặt hắn.

“Ừm, như mọi lần đại ca ca.”

Nhật Thiên gật đầu sau đó từ trong áo lấy ra một chồng sách đưa tới trước bàn đối phương.

“Được rồi, ta xin nhận lấy.”

Nhân lấy từ Nhật Thiên đưa tới chồng sách vở, vị quản lý thanh niên cũng không thèm nhìn hay là kiểm tra những cuốn sách mà Nhật Thiên đưa tới đây, có đầy đủ cùng với hoàn hảo như ban đầu khi mượn sách hay không.

Với hắn hành động đó là không cần thiết cùng dư thừa với vị tiểu đệ đệ trước mắt, bởi vì hắn rất có tin tưởng đối với tiểu Thiên nhân cách, cùng hắn lòng yêu quý với tri thức, kính trọng sách vở.

“Đại ca ca, cho tiểu đệ hỏi một câu, không biết [ Tàng Thư Các ] chúng ta có loại sách nào có tiêu đề liên quan tới ‘Huyết’ hay là nội dung liên quan hay không?”

Người thanh niên nghe vậy chợt thấy kỳ quái ngừng lại trong tay động tác, hắn ngước đầu nhìn lên vẻ mặt hồn nhiên ngây thơ của đối phương, liền cũng không suy nghĩ nhiều, hắn không cho rằng trước mặt khả ái tiểu đệ đệ là loại người bạo lực hay có kỳ quái sở thích cả.

“Sách liên quan tới Huyệt mà đệ cần thì trong [ Tàng Thư Các ] cũng có rất nhiều nội dung liên, ta cần đệ nói cụ thể thể loại để ta có thể dễ dàng hơn tìm tới cái đệ cần.”

“Hmmm ~ đại khái là, rất có tà ác khí tức cùng với, có dính dáng với hình người Dị Thường đi.”

Hồi tưởng lại lúc đó cảm giác khi nhìn thấy đống huyết thủy đó, Nhật Thiên chậm rãi diễn tả lại cảm giác của mình.

“Tà ác khí tức và dị thường sao…”

Một hồi ngẫm nghĩ, hắn chợt như nhớ ra cái gì đó không khỏi có chút kỳ quái nhìn lại Nhật Thiên.

“Có gì sao quản lý đại ca ca?”

Nhận thấy ánh mắt khác thường của đối phương Nhật Thiên cảm thấy không được tự nhiên, hắn hỏi đối phương.

“Tiểu Thiên, Đệ đã từng bao giờ nghe tới Hấp Huyết Quỷ cái tên này bao giờ chưa?”

Ánh mắt kỳ quái chưa từng thay đổi, hắn vừa nhìn Nhật Thiên vừa nói.

“Hấp Huyết Quỷ? Chưa, chưa từng nghe tới.”

Nghe thấy một cái danh từ nghe lạ hoắc, Nhật Thiên lắc đầu nhỏ rất thành thật đáp lại.

“Vậy thì đệ nên quay lại học lại Hạ gia chúng ta lịch sử một chút đi, vì Hấp Huyết Quỷ, chúng nó cùng với Hạ gia ta, đã từng có một chiều dài lịch sử không nhỏ ân oán với nhau đấy.”

Hắn nói xong liền kéo ra ngăn tủ của mình và từ trong tủ lấy ra một quyển sách cổ đã có chút năm tháng.

[Triêu Dương Huyết Tâm Biên Niên Ký] ?

Đọc được trên quyển sách tiêu đề, Nhật Thiên cảm thấy nghi hoặc, Hạ gia lịch sử, hắn không phải không nghe cùng đọc qua, nhưng đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy cùng nghe tới quyển sách này.

“Hạ Gia chúng ta, tại trước kia, khi mà có cái tên Hạ này, còn chưa được sử dụng, thì đã từng được gọi là Triêu Dương khu ma thế gia.”

“Triêu dương tức là Ánh mặt trời buổi sớm hoặc là Bình minh, rạng đông, cái tên này được trích từ trong câu thơ.

Phượng hoàng minh hĩ, vu bỉ cao cương,

Ngô đồng sinh hĩ, vu bỉ triêu dương

Chim phượng hoàng hót, Tiếng trên ngọn núi cao.

Cây ngô đồng mọc, Trong ánh nắng sớm.”

“Hấp Huyết Quỷ, là những con Dị Vật mang hình dáng của con người, đặc điểm dễ nhận thấy nhất của chúng chính là đôi mắt đỏ, răng nanh, cùng với liên quan tới máu các thể loại sức mạnh.”

“Chúng có sức mạnh vật lý, thể chất vô cùng cường đại, yếu nhất cùng phải gấp mười lần nhân loại cực hạn, có sinh mệnh ngoan cường, bất diệt, cùng khả năng hồi phục mạnh mẽ và lâu dài tuổi thọ.”

Nói xong hết những gì mà hắn biết về Hấp Huyết Quỷ của mình cho Nhật Thiên nghe xong, sau đó hắn liền lật ra quyển sách bắt đầu kẻ lại trong sách nội dung.

“Tại bảy trăm năm trước, thời kỳ mà Đại Ngôn vừa có ba trăm năm vừa mới nhất thống thế gian, mà tại thời kỳ đó chiến tranh giữa danh môn tôn giáo cùng Tam thần giáo cái này tôn thờ Dị Thường giáo phái đang vô cùng gay gắt máu lửa, làm Đại Ngôn đau đầu vô cùng.”

“Và rồi, Triêu Dương gia cùng với hai gia tộc còn lại tương ứng là, Nhan gia cùng Thiên Dực gia xuất hiện, cùng với sự ủng hộ và hỗ trợ từ phía sau của Đại Ngôn với các đại giáo phái khác.”

“Tam đại thế gia cùng nhau, họ sáng lập ra hệ thống Khu Ma Nhân cùng Dị Nhân hệ thống, với châm ngôn là diệt trừ tất cả Dị Thường, phán xét Dị giáo, tử hình Nhân loại phản đồ cùng với bảo vệ Nhân loại.”

“Trong ba nhà, lấy Nhan gia làm chủ về Trùng loại Dị Nhân, xung phong làm chủ chốt đối phó với Trùng Dị Thần Kaal'nu-Thun.”

“Thiên Dực gia lập ra một phó hệ Dị Nhân khác, lấy tôn giáo hệ thống làm chủ kết hợp với Dị Nhân năng lực tạo thành Quang Minh Thánh Đình, lập ra lời thề sẽ diệt trừ thanh hết tẩy tất cả các Dị Giáo, những kẻ đã và đang tiến hành lừa lọc và sa đọa nhân loại vào vực sâu, cùng với chúng tôn thờ thần, Thụ Dị Thần Srik'arsh.”

“Cuối cùng là Triêu Dương gia, lấy Huyết Thợ Săn làm danh, sử dụng Võ đạo cùng Dị Nhân kết hợp, tạo thành một năng lực có tên là Thánh Viêm, thề đem hết thảy toàn bộ những kẻ đi theo Huyết Dị Thần Veiln'Zhastur, Huyết Sứ đồ thiêu cháy.”

Thanh niên càng nói sắc mặt cũng dần thay đổi lộ ra vẻ kính ngưỡng sùng kính.

“Và cái Triêu Dương gia đó mà đại ca ca nói… chính là Hạ gia chúng ta bây giờ?”

Nhật Thiên cũng hiểu ý muốn nói của thanh niên, hắn một nữa chắc chắn nữa thì không xác nhận nhìn thanh niên hỏi.

“Chính xác, đệ đoán không sai.”

Thanh niên gật đầu đáp.

“Triêu Dương gia sau khi dựng lên cái danh Huyết Thợ Săn, họ liền cùng hai gia tộc còn lại tiến hành một cuộc Viễn Chinh Thanh Trừng Dị Giáo, còn biết tới với cái tên, Đại Thanh Trừng.”

“Bắt đầu từ Trung Châu, rồi dần dần mở rộng nó tới các Đại Châu khác, một cuộc diệt chủng, diệt trừ dị giáo diễn ra đại quy mô diễn ra trên khắp toàn thế giới, ngoại trừ một vài tôn giáo chính quy được Đại Ngôn công nhận ra, thì không nằm trong đó người hoặc vật, không cái gì thoát được khỏi Đại Thanh Trừng.”

Gì? Ngươi là Dị Thường? đem đi dùng Thánh Quang thanh lọc.

Gì? Ngươi là Dị giáo? Đây là phản nhân tộc! kéo đi hỏa hình, dùng Thánh Viêm cháy cho chết.

Gì? ngươi là Dị giáo họ hàng? Không nói nhiều, tru di tam tộc, toàn bộ hỏa hình.

Gì? ngươi thấy đây là phi nhân đạo? không có vương pháp? chúng ta chính là vương pháp! Chúng ta là vì nhân loại vinh quang!

“Hmm ~ về mặt hình thức đúng là có phần rất tàn bạo, song không thể không nói, hiệu quả vô cùng tốt, với đó Tam Thần Giáo hội quyền lực cùng ảnh hưởng thu nhỏ tới đáng kể, Dị Thường không tuyệt chủng thì cùng gần như là chết sạch hết.”

“Không gian để cho Nhân loại có thể sinh sống được mở rộng lên rất nhiều, gần 700 năm qua số lượng lớn thành trị được dựng lên, nhân khẩu cũng tăng trưởng tới mức chóng mặt.”

“Mà Dị Thường, đặc biệt với Tam Dị Thần bề tôi Dị Vật, chúng nó tuy bất diệt, nhưng mà tam gia tộc đã mang tới cho bọn chúng mang tới không nhỏ thiệt hại, nhất là Triêu Dương Thánh Viêm.”

“Vì vậy mỗi khi có nhận thấy người Triêu Dương gia ở gần lãnh địa của mình, chúng sẽ vô cùng e ngại lập tức từ bỏ nơi ở hiện tại, tiến hành trốn tránh, trong đó bọn Hấp Huyết Quỷ là căm hận Triêu Dương gia nhất, vì Triêu Dương là gia tộc lập ra Huyết Thợ Săn vì để săn đuổi chúng nó mà.”

“Nếu Triêu Dương gia mà huynh nói lợi hại như thế, tại sao nó thành ra như bây giờ? … chà ~ huynh biết đó, Hạ gia.”

Nghe được xác nhận, Nhật Thiên lông mày không khỏi nhếch lên, cảm thấy có ẩn tính trong chuyện này.

“Đó, chính là một câu hỏi rất hay, ta mừng đệ đã hỏi.”

Quản lý thanh niên giống như đã rất mong đợi Nhật Thiên sẽ hỏi hắn câu hỏi đó.

“Đã có một trận chiến, chà nói cho chính xác hơn thì là đã có một cuộc đảo chính diễn ra.”

“Đảo chính?”

“Phải, là Đảo chính của Triêu Dương gia đối với Đại Ngôn, ta nói cho đệ nghe, đã từng, trong cả tam gia tộc đó, Triêu Dương gia là gia tộc mạnh nhất, đáng tự hào nhất trong đó.”

“Và Thánh Viêm, nó chính là sức mạnh mang tới cho Triêu Dương gia địa vị cùng to lớn quyền lực tại thời đó và nó cũng chính là khởi nguồn mang tới Triêu Dương gia sự hủy diệt.”

“Thánh Viêm là một ngọn lửa vô cùng đặc biệt, nó là kết tinh tuyệt đỉnh nhất của sự kết hợp vĩ đại của Võ Đạo cùng Dị Nhân, mặc dù những người nắm giữ Thanh Hóa số lượng ít ỏi, so với hai nhà kia còn ít gấp ba lần có thừa số lượng Khu Ma Nhân thành viên, nhưng thực lực của những thành viên nắm giữ Thành Viêm là mạnh nhất.”

“Nó vô cùng đặc biệt, mang lại không ít mạnh mẽ năng lực như là Siêu Phục Hồi, Cường Hóa Thể Chất Vật Lý, khả năng Hấp Thụ cùng Thiêu Đốt mọi loại thuộc dạng năng lượng cùng với khả năng miễn dịch chúng ở một mức độ nào đó, không thể bị dập tắt và có thể đạt tới hàng chục vạn nhiệt độ nhiệt lực.”

“Và quan trọng nhất chính là, có thể tuân theo ý chí kiên cường, miễn là ý chí của người sở hữu bất diệt không gục ngã xuống, thì Thánh Viêm luôn có thể tại trong bàn tay tử thần kéo người trở lại, bất kể là đã thương tổn nặng tới đâu.”

“Có thể nói là một loại Bất Diệt Chi Thân y hệt với Dị Vật!! Đệ có thể tưởng tượng được không? lấy quyền năng của Thành Viêm, thì chỉ với một đội quân cở nhỏ thôi, cũng đủ để xưng bá cả thiên hạ.”

Thanh niên càng nói hắn càng thêm hưng phấn, song khi nhận ra ánh mắt của Nhật Thiên đang nhìn hắn đáng nghi bộ dạng, hắn ho khục khục chỉnh đốn lại mình.

“Song, cùng bởi vì như vậy mà Triêu Dương gia tộc đón nhận lấy những thế lực khác kiêng kỵ, e ngại cùng với tham lam với Thành Viêm, bao gồm cả Đại Ngôn cùng với hai gia tộc đồng hành còn lại.”

Nhật Thiên nghe vậy cũng cảm thấy có hợp lý, nếu Thánh Viêm thực lực sự quá mạnh mẽ như những gì đại ca ca này nói và cộng thêm Bất Diệt Chi Thân mà nó mang tới, thì cũng không trách được các thế lực khác sẽ e ngại Triêu Dương gia.

“Chi tiết cụ thể ta cũng không chắc chắn, vì sự tình cũng đã rất lâu rồi và ghi chép liên quan về năm đó sự kiện cũng không có.”

“Nhưng có một điều theo ta cả gan phỏng đoán, thì là Triêu Dương gia hẳn đã bị chèn ép không nhỏ, tới mức độ thành ra bị dồn đến đường cùng phải nổi dậy chống trả.”

“Còn về kết cục thì đệ cũng thấy rồi đấy, họ thất bại, truyền thừa thì đứt đoạn, những thành viên may mắn sống sót bị trục xuất khỏi trung châu di chuyển tới Tây Ưng Châu hiện tại, và trở thành lấy Thương Nghiệp làm ăn Hạ gia như hiện tại.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.