Chương trước
Chương sau
Quyển I: Mặt Trời Dưới Trời Xanh

Chương 81: Ngày Thứ Năm

Vụt ~

Như một cơn gió vút ngang qua, tại trong màn đêm tối một con sinh vật với hai mắt đỏ rực như máu không rõ hình thù cùng diện mạo, nó trong tại Thương Viễn Thành lấy tốc độ siêu nhanh khó mà nắm bắt được bằng mắt thường không ngừng di chuyển chạy vọt qua từng con hẻm nhỏ trong thành.

Groooww!!

Tiếng gầm nhẹ vang lên trong không khí, sinh vật có hình người lấy như mãnh thú bốn chân tiến hành di chuyển, nó dùng cái bóng đen làm vật che giấu thân hình mình của mình, song khi tập trung lắng nghe lại nó âm thanh, liền có thể phân biệt ra bên trong tiếng gầm ẩn chứa một chút gì đó cố kỵ cùng e ngại, mà cùng lúc đó, ngay tại phía sau nó vài trăm mét khoảng cách.

Vút ~ !!

Khoát lên trên mình một áo gió trắng bạch như trên trời bạch vân vút bay trong gió, ẩn giấu trong chiếc mũ trùm mái tóc hoàng kim bồng bềnh lộng lậy hơn cả lụa tựa như ánh mặt trời chói sáng ấm áp lấn áp cả màn đêm u tối, đôi mắt xanh trời không ẩn chứa một chút nào tạp niệm, ngây thơ trong sáng như thể là một bầu trời chân không trong suốt.

Chân đạp lấy mình học được khinh công di chuyển trên cái mái nhà, Nhật Thiên tay cầm Đại Thiết Kiếm, eo treo hộp binh khí lấy tốc độ không thua kém đuổi theo đằng sau.

‘Thứ này đúng là nhanh thật, nếu không phải nhờ vào trực cảm của mình, không thì mình đã bị nó cắt đuôi vài lần rồi.’

Tuy khoảng cách hai bên xa tới vài trăm mét và còn là ở trong đêm tối khó nhìn, nhưng nhờ vào trực giác không nói đạo lý của mình cộng thêm làm võ giả sở hữu ngũ giác siêu việt người thường, cho nên Nhật Thiên có thể dễ dàng đuổi theo đằng trước sinh vật không rõ mà không để bị mất giấu nó.

‘Tiếp tục như thế này không phải là cách, phải nghĩ cách làm sao cắt đuổi tên nhân loại này.’

Chủ thể của nó rất nhanh biết rõ tình hình hiện tại, sau đó nó ý chí rất nhanh di chuyển tới cơ thể này và trực tiếp chiếm lấy quyền kiểm soát thân thể, nó sử dụng trí tuệ của mình không ngừng dùng những biện pháp mà nó có thể trong thời gian ngắn nghĩ ra để cắt đuôi đuổi theo không bỏ Nhật Thiên, chỉ là đáng tiếc tại thời điểm sắp sửa thành công, thì trực cảm không nói đạo lý Nhật Thiên nhảy ra nhắc nhở cho hắn khiến cho nó công sức đều vô dụng.

‘Hiện tại còn quá sớm để chạm trán với tên nhân loại đó.’

Trong đầu nó đã có không ít lần suy nghĩ dừng lại rồi quay lại tấn công hắn, nhưng lý trí nó rất nhanh phủ nhận ý tưởng đó, theo nó thấy tên nhân loại này rất không đơn giản, nó có giác nếu mà có quay lại tấn công đối phương, tuy có thể thắng nhưng lần sau và những lần sau nữa còn có chạm trán nhau tuyệt đối sẽ thua rất thảm.

Bởi vậy, nó luôn mãi chạy mà không có dừng lại, vì nó cũng là quái vật và bản năng sinh tồn của nó đã cảm thấy vậy thì tất nhiên tin tưởng.

Không thể không nói, tuy rằng chỉ là mơ hồ cảm nhận, nhưng nó đã lựa chọn chính xác, bởi vì Nhật Thiên ngoài trực cảm không nói đạo lý kia của hắn thì còn lại một thứ nữa đó chính là hắn cấp độ quái vật học tập thiên tư.

Tại lần đầu tiên va chạm, chiến đấu nhau, với cái chiến đấu tài tình vô cùng tầm thường của mình, tại không biết cùng nắm rõ sâu rộng đối thủ của mình thì Nhật Thiên tất nhiên sẽ chịu thiệt thòi nếu không cảnh giác.

Song, với hắn đáng sợ học tập thiên tư, chỉ với một cái nhìn liền nhìn thấu được đối thủ chiêu thức, kỹ năng công pháp, thậm chí còn nếu đủ điều kiện, Nhật Thiên liền cũng có thể bắt chước rồi học tập ngược lại đối thủ sở hữu tất cả, từ đó mà có thể nắm rõ được điểm yếu bên trong công pháp chiến pháp của đối thủ từ đó tiến hành nhắm vào chuẩn bị.

Như như áp dụng với cái câu nói ‘Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng’, tại lần nữa gặp lại hoặc là trận chiến kéo dài, do đó có đủ thời gian để cho Nhật Thiên nắm rõ điểm yếu đối thủ của mình, hắn tuyệt đối là kẻ chiến thắng.

‘Tuy nói vậy, nhưng câu hỏi ở đây chính là, làm sao có thể thoát được hắn đây?’

Ửm?

Đang lúc sinh vật lẩm bẩm nói, thì chợt hắn nhìn thấy cái gì đó, không khỏi quay đầu nhìn lại thứ nó mà nhìn thấy.

Cơ hội!

Nhưng cũng bởi vì nó làm vậy, nó động tác chậm lại một chút, và với cường giả chỉ chậm một nhịp thôi dù chỉ một chút thì cũng đã quá đủ và tất nhiên khi nhận ra được điểm này Nhật Thiên tất nhiên không bỏ qua cơ hội trời cho này.

Toàn thân Nhật Thiên tức khắc phóng thích Huyết Khí hào quang, với ba tầng hào quang đỏ rực phủ lên, tốc độ cùng sức mạnh được tăng lên gấp ba lần do sự tăng phúc của [Tam Trọng Thiên Huyết Phá], Nhật Thiên chớp mắt một cái liền toàn thân chợt lóe thì liền đã xuất hiện ở ngay trên đỉnh đầu của sinh vật.

‘Đáng chết!!!’

Cảm nhận trên đầu phá rách không khí động tĩnh, nó ngước đầu nhìn lên tức khắc thấy được một thanh đỏ rực đại kiếm, nó thầm mắng một câu.

Hử? thứ gì vậy?

Song, ngay tại sắp đắc thủ Nhật Thiên chợt nhăn mày vì ngay khoảnh khắc kiếm hắn sắp chém xuống, một chiêu dứt khoát chém đứt đầu con sinh vật, thì vô cùng đột ngột, một luồng nước đỏ rực giống như máu tươi vậy, chợt từ phía dưới chân sinh vật ở các khe hở của từng vết nứt trên mặt đất vụt ra ngoài.

Huyết thủy lấy tốc độ vô cùng nhanh chóng, còn phải so với tốc độ hạ kiếm xuống của Nhật Thiên còn phải nhanh hơn nhiều, bao phủ lấy toàn bộ cả người thứ sinh vật kia.

Gầm!!!

Thời điểm đại kiếm chém xuống mặt đất mười mấy mét phạm vi bị kiếm uy trảm đoạt làm đôi, khói bụi bay thẳng lên ngút trời.

“Chạy mất rồi…”

Từ trong làn khói bụi đi ra, Nhật Thiện lòng mang nghi vấn cùng lo lắng nhìn xuống phía mặt đất hay nói đúng nơi là vị trí trước đó của con sinh vật, lúc này đây thân hình to lớn như người như thú đã không thấy đâu nữa, đổi lại đó là một giấu nhìn giống như vết máu cùng với một cái kỳ lại tà ác quỷ dị khí tức.

‘Nhưng rốt cuộc là cái gì, mới có thể để một thứ có một thân thể to lớn không kém gì người trưởng thành, biến mất không thấy thân ảnh cơ chứ…?’

Nhìn mãi vết tích trên đất nhưng cũng không nhìn ra được đây là cái gì, vậy là hắn quay một vòng xung quanh quan sát nơi này, Nhật Thiên trong lòng rất có tự tin về trực cảm của mình, hắn không cho rằng chỉ với tốc độ nhanh thôi thì cũng không thể nào mà có thể mang đi một thứ lớn vậy trốn thoát khỏi tầm mắt của hắn được.

‘Chắc hẳn là một loại thủ đoạn gì đó mà ta hiện tại tạm thời không biết.’

Lần nữa nhìn lại dấu tích còn để sót lại dưới đất, Nhật Thiên gắt gao nhớ rõ nó và sau khi chắc chắn hắn không quên cảm giác về thứ này, hắn quay đầu rời đi.

‘Chờ sáng mai, quay đầu lại thử hỏi Hạ Vũ tỷ tỷ thử xem, có lẽ tỷ ấy sẽ biết rõ thứ này là cái gì.’

Người đầu tiên dẫn đường hắn tới đại lộ của thế giới huyền bí không ai khác chính là Hạ Vũ, tuy phụ thân có chỉ dạy hắn võ thuật đưa hắn đi lên con đường của cường giả.

Nhưng ngoài võ đạo võ giả ra thì phụ thân chưa từng có nói với hắn một từ nào liên quan tới thế giới huyền bí cả.

Vậy nên khi nhìn thấy mấy thứ kỳ kỳ quái quái giống như vậy, người đầu tiên hắn nghĩ tới trong đầu chính là Hạ Vũ.

Vụt ~

Sau đó Nhật Thiên thân hình di chuyển cực nhanh chóng, hắn chợt lóe lên biến mất tại chỗ.

Một thời gian sau đó, sáu thân ảnh đột ngột xuất hiện tại hiện trường.

“Đáng chết! lại chậm chân nữa!!!”

Dùng mông thôi cũng đã đoán ra được rốt cuộc đã có chuyện gì đã xảy ra ở đây, hai lần liên tục chậm một bước, tâm cao khí ngạo kiệt ngạo bất tuân, bất cần đời Ja'kal tất nhiên bực tức không thể chịu nổi mắng lên, mà một vài thành viên bên trong sắc mặt cũng không khá hơn.

“Đây là…”

Nhưng so với bực bội không mang tới cái gì thì Hiên Phong cùng những người còn lại lý trí hơn nhiều, so với vấn đề mình chậm chân mà bực tức một cách vô ích, thì bọn hắn thì để ý một thứ hơn.

Mà hai thành viên Komori cùng Lục Huyền bước lên tiến lại gần vết máu, cùng với cảm nhận bên trong vết máu tà ác khí tức, ẩn bên trong nón lụa hai người sắc mặt liền không đẹp chút nào.

“Komori, Lục Huyền, Sao rồi?”

“Hiên Phong đại nhân, không còn nghi ngờ gì nữa, lấy loại này độc đáo vết tích, quả thật là chính là dấu tích của bọn chúng.”

“Huyết Thần sứ đồ, Hấp Huyết Quỷ.”

Hai người trầm trọng đứng lên nói ra bọn hắn phát hiện mà các thành viên còn lại lập tức nhăn mày tỏ vẻ khó làm rồi, mà Hiên Phong thì lại lộ ra vẻ ê răng đau đầu, giống như tại quá khứ hắn đối với cái ‘Hấp Huyết Quỷ’ cái tên này tồn tại có ấn tượng không mấy thoải mái trải nghiệm.

“Tuyệt vãi lìn nó rồi, hết Elf giờ thì đến Hấp Huyết Quỷ! Cái gì tiếp đây? Thiên Mục Bách Diện Trùng hả?”

“Con mợ nó! Bộ đây là định tổ chức Tam Thần Giáo Hội sứ đồ hội tụ hay sao?”

Ja'kal nghe được Hấp Huyết Quỷ liền không nhịn được chửi mắng, với hắn đây không khác gì là diệt thành, diệt châu tiết tấu.

Không điều gì khác chính là Tam Thần Giáo Hội mà hắn vừa nhắc tới.

Tam Thần, cái tên này là tập hợp của ba cài Dị Thường hùng mạnh nhất mà nhân loại biết tới.

Dị Thường, là cái từ mà để gọi lên thứ mà nhân loại sợ hãi cùng chán ghét, kiêng kỵ cùng e ngại.

Song, không thể không nói nhân loại đúng là kỳ quái, khi mà đối mặt thứ đáng sợ thậm chí đạt tới mức độ có thể đủ làm người phát điên thì luôn tồn tại một số thành phần kỳ lại tiến hành sùng bái chúng, cung kính chúng, đối đãi chúng không khác gì như một vị thần.

Và nổi tiếng nhất cả thế giới phải nói tới chính là Trùng Dị Thần, Thụ Dị Thần cùng Huyết Dị Thần.

Trùng Dị Thần – Ruồi Tham Lam Đấng Tinh Khiết Nhất, vị thần của Dục Vọng, Tham Lam cùng Bạo Thực, Kaal'nu-Thun.

Thụ Dị Thần – Đại Thụ Sinh Mệnh Đấng Sinh Sôi, vị thần của Sinh Mệnh, Lừa Lọc với Sa Đọa, Srik'arsh.

Huyết Dị Thần – Huyết Hồ Điệp Đấng Đẫm Máu, vị thần của Hận Thù, Màu và Giết Chóc, Veiln'Zhastur.

Cả ba Dị Thần được nhân loại tôn thờ rồi lập nên Tam Thần Giáo Hội, tín đồ của chúng tự nhận bọn hắn thần mới là Chân Thần, tất cả những thần còn lại đều là lũ Ngụy Thần, nguyên nhân do đó mà đã chọc giận không nhẹ các tôn giáo tín ngưỡng khác.

Dẫn tới một cuộc chiến tôn giáo, một Thánh Chiến quy mô lớn chưa từng có trong lịch sử xảy ra trên khắp toàn thế giới.

Và đáng chết ở chỗ, khi những nhân loại thờ phụng chúng tại thõa mãn một số điều kiện gì đó vừa lòng chúng nó, chúng đáp lại, mục đích tại sao chúng làm vậy thì tới này vẫn không rõ ràng.

Nhưng kết quả thì, một số có lẽ sẽ điên mất thân thể cấu trúc trực tiếp băng vỡ và rồi biến thành thứ người quỷ nhìn không ra, nhưng cũng có một số thành công, giữ được ý chí của mình đạt được sức mạnh phi thường cùng với Dị Vật bất diệt đặc tính.

Nhưng tâm chí còn có phải là tự ta, còn là chính bản thân thân mình hay không, hay đơn thuần chỉ một con quái vật có trí tuệ tâm chí của con người, thì tới bây giờ vân không rõ.

Nhưng có một điều chắc chắn đó là, kẻ đó bản thân từ cơ thể cho tới tâm chí đã không còn là nhân loại nữa rồi.

Và những kẻ sa đọa thờ phụng Dị Thần đó, Khu Ma Nhân thống nhất gọi chung chúng là Sứ Đồ.

Tùy theo vị thần chúng thờ phụng sẽ có các loại tên gọi như là Trùng Sứ Đồ, Huyết Sứ Đồ hay thậm chí tên gọi khác như Hấp Huyết Quỷ, Ma Nhân vân vân, nhưng thường thì con ngươi luôn gọi bọn chúng một cái cách gọi là, Dị Giáo.

“Đại nhân, bây giờ chúng ta nên làm sao?”

Không khí lúc này vô cùng căng thẳng, tại mỗi người không biết phải làm sao, thì Hồng liền quay đầu nhìn sang bọn hắn dẫn đầu.

“Tình hình có vẻ còn nghiêm trọng hơn nhiều so với chúng ta dự đoán, hiện tại chúng ta nên quay về Thành Chủ Phủ bàn bạc lại kỹ hơn.”

“Và nếu như cần thiết, ta sẽ nhờ Thành Chủ cô nương sử dụng ‘nó’.”

Nói tới đây Hiên Phong cũng hơi do dự, hắn biết rõ nếu mà một khi thành chủ Thương Viễn Thành Lâm Nhan Vân dụng ‘nó’, đã có nghĩa là sự việc đã không thể vãn hồi được nữa rồi.

Mà những thành viên trong nhóm nghe tới ‘nó’ sắc mặt liền không tốt lắm, họ biết ‘nó’ là cái gì, thậm chí là đã từng có một lần ‘may mắn’ chứng kiến nó.

Và trong lòng họ vạn lần không muốn ‘nó’ xuất hiện, nhưng với tình hình hiện tại từ lúc mơ hồ phát hiện ra có giấu vết của [Tam Dị Thần] ở trong thành, thì sự tình đã không phải do bọn hắn có thể quyết định nữa mà là của Đại Ngôn.

Và bọn hắn Khu Ma Nhân là Đại Ngôn người làm công, họ không thể không nghe theo lệnh.

Vì theo Khu Ma Nhân sắt thép luật lệ rằng, một khi phát hiện sự tồn tại của Dị Giáo, trong trường hợp chúng có thẻ mang tới nguy cơ tiềm tàng, lập tức phải ngừng lại hết tất cả hoạt động, toàn lực ưa tiên tiến hành báo cáo sự tình tình huồng về cho Đại Ngôn, để Đại Ngôn đưa ra tiếp theo quyết định.

Phàm có kẻ nào cả gan không làm theo, không nghe theo hoặc thậm chí cố tình che giấu, tức khắc bị phán tội làm Nhân Tộc phản đồ, tước đi nhân loại chi danh, bị xem là kẻ Dị Giáo, Dị Thường kẻ bề tôi.

Mà Hiên Phong cũng không ngoại lệ, tuy hắn là Tu giả Huyền Cảm Tri, nhưng người đem hắn chấn áp tại tại Khu Ma Nhân Tây Ưng Châu Công Hội nay, cũng là một người của Đại Ngôn và ngươi đó tại Đại Ngôn có địa vị cùng tiếng nói không nhỏ trong bộ máy quyền lực trung tâm.

Vậy nên, một khi mà hắn không nghe, thực hiện theo đúng luật thép, ngươi đó tuyệt đối sẽ kẻ đầu tiên biết được tới và kết cục của Hiên Phong hắn sẽ vô cùng thảm.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.