"Hứa Tư Doanh, sao cô nhìn thấy tôi lại muốn trốn? Cô làm vậy là sao? Không trả lời điện thoại, cũng không trả lời tin nhắn WeChat? Cô muốn trốn tới khi nào?" Một gã vạm vỡ mặt đen nhìn Hứa Tư Doanh với ánh mắt nghiền ngẫm.
“Anh Ngô, không phải tôi cố ý không nghe điện thoại.” Hứa Tư Doanh nở nụ cười còn khó coi hơn cả khóc: “Tôi, tôi chỉ...”
“Cô cái gì mà cô?” Gã vạm vỡ tức giận nói: “Nửa năm đầu tiên lừa ông đây đầu tư quỹ, tôi đầu tư 3 triệu, hiện tại đã giảm 30%, xuống còn gần 1 triệu, cô cho tôi một lời giải thích đi."
"Anh Ngộ, tôi đã nói với anh về những rủi ro khi anh mua thứ này, đồng thời tôi cũng đã đề nghị anh không nên mua hết vào quỹ mà hãy đầu tư vào một số hàng hóa kỳ hạn, trái phiếu chính phủ các loại, nhưng anh không nghe." Sắc mặt Hứa Tư Doanh tái nhợt.
"Cô nói láo, dù sao ông đây cũng đầu tư toàn bộ tiền vào quỹ nhảm nhí của cô, bây giờ số tiền này đã hao hụt nhiều như vậy, cô nói xem phải làm sao." Gã vạm vỡ cười lạnh.
"Tôi cũng không thể làm gì được đâu anh Ngô, thị trường bây giờ là như vậy, anh phải nhận thức được rủi ro khi đầu tư số tiền này." Hứa Tư Doanh nơm nớp lo sợ nói.
“Mẹ nó, cô thành thật chút đi, đứng yên đó.” Một tên đàn em của gã vạm vỡ túm tóc Hứa Tư Doanh, giật tóc cô ta, làm cô ta ngẩng đầu lên.
"Đại ca, anh xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-y-dao/3405462/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.