"Ông phải nên cảm ơn vì cô Chu đến kịp thời, nếu không, huyền thoại về Kim Chung Tráo không ai địch lại của ông sẽ không còn duy trì được nữa." Trần Vũ cười nói. 
"Cậu muốn chết." Lý Trung Nghĩa vốn đã ngồi xuống lại tức giận, ông ta xoay người, khuyu gối xuống, đánh một chưởng về phía Trần Vũ. 
Cao thủ Võ Chân có thể phóng thích chân khí, hơn nữa ông ta cũng là một người luyện thể, một cú đấm này. chứa đầy sự tức giận, có thể đấm chết cả một con voi. 
Trần Vũ nhảy lên, chợt lóe lên trong nháy mắt, tức thì tiếp cận Lý Trung Nghĩa, anh không hề né tránh mà thản nhiên để Lý Trung Nghĩa đánh trúng vào người mình. 
Bịch... Một cú đấm nặng nề giáng vào ngực Trần Vũ, Lâm Thanh Nguyệt giật mình che miệng lại, tuy cô ấy không hiểu võ công nhưng cô có thể nhìn thấy cơ bắp cứng như đồng của Lý Trung Nghĩa. 
Loại người này có thể dùng một quyền đánh chết một con trâu, thế mà Trần Vũ cứ tùy ý để đối phương đấm một quyền mà không hề né tránh, điên rồi sao? 
Nhưng Trần Vũ hứng lấy một cú này mà vẻ mặt không hề thay đổi, anh khẽ mỉm cười, chân khí trong cơ thể di chuyển, hất một bên vai, bùm, cú đấm của Lý Trung Nghĩa đã bị hất văng xuống đất. 
Răng rắc, trên sàn nhà xuất hiện một vết nứt nhỏ, Lý Trung Nghĩa vô cùng kinh ngạc: "Cậu biết cách giảm bớt lực sao?" 
Trần Vũ nhếch miệng cười nói: "Hiểu sơ mà thôi, chú ýP 
Anh hét 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-y-dao/3405356/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.