Mặc dù bạn bè người thân ở bên cạnh đều khẳng định cô không quen biết Diệp Thiên, nhưng trực giác cho cô biết mình và người con trai đầu đội trời chân đạp đất ấy chắc chắn có mối quan hệ đặc biệt nào đó. Cô lớn gan dự đoán, có lẽ ký ức của mình đã xuất hiện vấn đề, thậm chí đã mất đi một phần cực kỳ quan trọng.
Chuyện này cứ quanh quẩn trong đầu cô gần một tuần, nhưng dù cô có cố gắng nhớ lại thế nào vẫn không nhớ được bất cứ thông tin gì về Diệp Thiên.
Cũng vì tâm trạng phiền loạn nên cô đã mất đi động lực tu luyện, hôm nay mới lựa chọn đến đỉnh Yến Sơn để giải tỏa tâm trạng.
Trong lúc cô dõi mắt ra xa, đột nhiên phát hiện bầu trời phía xa hình như có một tia sáng lóe qua.
Tia sáng đó có tốc độ rất nhanh, chỉ lóe lên rồi vụt tắt, ngay cả cô cũng không nhìn rõ.
Trong lúc cô đang thấy lạ, một giọng nói đã vang lên từ phía sau cô.
“Không ngờ ở hành tinh lạc hậu này vẫn có thể gặp được một hạt giống tốt!”.
Giọng nói vang lên cực kỳ đột ngột khiến Hoa Lộng Ảnh giật mình, vội vàng quay đầu nhìn lại.
Ở phía sau cô không xa, chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện một ông lão cốt cách thần tiên.
Ông lão râu trắng tóc bạc, đôi mắt trong vắt sáng rực, cả người tràn ngập tiên khí, giống như thần tiên xuống trần.
Ông ta chỉ chắp tay đứng đó, Hoa Lộng Ảnh lại cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/351483/chuong-3206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.