Diệp Thiên không kìm nổi sự tò mò, liền hỏi ông ta.
Người đàn ông ngồi xếp bằng vẫn bất động, trong ánh mắt mang theo mấy phần hoang mang cùng tang thương.
"Tôi là ai?"
“Mấy trăm năm nay chưa từng có ai hỏi tôi câu này, đến tôi cũng suýt quên tên mình rồi!"
“Nếu như tôi nhớ không nhầm tôi tên là Cổ Nguyệt Trường Hà!"
"Cổ Nguyệt Trường Hà?"
Nghe thấy cái tên này Diệp Thiên sững sờ, sau đó cậu dường như nghĩ ra cái gì đó, sắc mặt lập tức thay đổi.
"Ông là... Trường Hà Kiếm Tiên?"
"Ông là Trường Hà Kiếm Tiên?"
Diệp Thiên nhìn người đàn ông trước mặt, trong đầu chợt lóe lên.
Thanh Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm mà cậu luyện chế ra, ban đầu là từ phôi kiếm của thanh đoản kiếm do Trường Hà Kiếm Tiên để lại, bởi vì chuyện này, cho nên Diệp Thiên mới đánh nhau một trận kinh thiên động địa với sáu cao thủ ở Lư Thành.
Còn người có thể làm cho Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm có phản ứng, cũng chỉ là người mang hai chữ “Trường Hà” trong tên mà thôi, theo như Diệp Thiên biết thì tuyệt đối không thể có người thứ hai, chỉ có người duy nhất tuyên bố đi theo đạo trường thọ thành tiên là Trường Hà Kiếm Tiên.
"Ồ?"
Nghe thấy lời của Diệp Thiên, Cổ Nguyệt Trường Hà hơi nhướng mắt, càng thêm kinh ngạc.
"Đã qua mấy trăm năm, không ngờ vẫn còn nhân loại nhớ tới cổ nhân như tôi sao, làm tôi khá kinh ngạc đấy!"
Ông ta nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/351184/chuong-2907.html