Đúng lúc đó, Lí Thanh Du vốn ngủ say đột nhiên mở mắt ra.
Cô ta ôm đầu, cảm thấy toàn thân mềm nhũn yếu ớt, hai tay hai chân đều tê dại, đầu kêu ong ong, vẫn chưa tỉnh táo hẳn.
Lúc cô ta tỉnh lại, Kỷ Nhược Yên ở bên cạnh cũng nhăn mày, sau đó chớp mắt, ngồi dậy.
Hai người ngồi sát vai nhau, đưa mắt nhìn nhau. Giây lát sau, bọn họ đều nhìn thấy quần áo người kia đã rách tả tơi, bỗng hét lên thất thanh, hồi ức kéo tới như thủy triều.
“Các cô tỉnh rồi à?”.
Một giọng nói bình thản mang theo chút áy náy vang lên từ bên cạnh.
Hai người đồng thời quay đầu lại, đối diện với đôi đồng tử đen láy sâu sắc.
Diệp Thiên nhìn hai người họ, ánh mắt khẽ dao động. Hai người cũng ngồi im tại chỗ, đôi mắt dán chặt lên người Diệp Thiên. Ba người cứ vậy nhìn nhau, không khí nhất thời trở nên ngưng đọng, không ai nói chuyện.
Bầu không khí im lặng kéo dài khoảng một phút, sự do dự trong mắt Diệp Thiên bỗng lui đi, giọng nói to rõ vang lên.
“Chuyện trước kia tôi không biết giải thích thế nào, chuyện đã xảy ra rồi, tôi cũng không muốn giải thích nữa”.
“Các cô cần bù đắp thế nào, tôi sẽ cố hết khả năng. Nhưng tôi không muốn lừa các cô, tôi không có tình cảm nam nữ đối với các cô, ít nhất bây giờ thì không”.
Ánh mắt cậu lướt qua hai người họ, giọng nói bỗng nhiên trở nên dịu dàng hơn nhiều.
“Tôi không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/351123/chuong-2846.html