Thế nhưng Diệp THiên chỉ liếc nhình chứ không quan tâm và vẫn tiếp tục đi về hướng ngược lại.
Cậu tới đây lần này là để tìm hoa Bạch Ám, còn những người không liên quan, sống chết ra sao thì cậu không có hứng thú can dự vào.
Đúng lúc này, một đường kiếm màu lam quét qua, từ nơi xa, kiếm quang phóng tới khiến cho cây cối lần lượt bị chém đứt. Khoảnh khắc lưỡi kiếm xuất hiện, Diệp Thiên khựng bước, quay người lại. Nhát kiếm
khiến cậu cảm nhận được một sức mạnh quen thuộc và phải dừng lại.
“Lăng Uyên Thần Kiếm?”
“Là cô ấy sao?”
“Là cô ấy sao?”
Diệp Thiên khẽ nhướn mày, ngoài sự kinh ngạc ra còn là sự nghi ngờ dấy lên trong cậu.
Đây là hang ma phương Tây, nguy hiểm vô cùng, dù có là người cảnh giới hoàng cấp hay thậm chí là truyền thuyết cũng không dễ gì vào được. Đây là một trong những nơi nguy hiểm nhất trên thế giới, cô ấy không thể nào không biết về điều đó.
Mặc dù cô ấy là thiên tài tuyệt đỉnh hàng đầu trong giới võ đạo Hoa Hạ nhưng cũng còn quá trẻ và dù có năng lực của tiểu thế giới thì thực lực của cô ấy cũng mới chỉ tiến bộ trong hơn hai thắng nay, cô ấy không thể nào mà có thể đạt tới trình độ xâm nhập vào hang ma phương Tây được. Với sự thông minh lạnh lợi của cô ấy thì cũng không thể nào ngốc tới mức xuất hiện ở một nơi tuyệt tử như thế này.
Diệp Thiên cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/351103/chuong-2826.html