Không chỉ gọi thẳng tục danh Cố Hoài Cổ, mà còn muốn Cố Hoài Cổ chủ động đến tìm ngay tại lâu đài nhà họ Cổ, thái độ đảo khách thành chủ như vậy thì không thể dùng từ “ngạo mạn” để hình dung được nữa, quả là mất trí điên rồ.
Nhìn khắp Tây Âu này, người thuộc thế trẻ dám yêu cầu Cố Hoài Cổ chủ động gặp mặt mình thì còn chưa ra đời đâu, Diệp Thiên chỉ là một tên nhóc hôi sữa đến từ Hoa Hạ, có đức gì lại dám ngạo mạn như vậy chứ?
Cố Lăng Hiên không chịu đựng được nữa, muốn phát giận thì Cố Tử Kỳ - thân là nhân vật thống lĩnh nhà họ Cố đời thứ ba lại vươn tay ra, ngăn cản Cố Lăng Hiên.
Cô ta nhìn Diệp Thiên, đôi mắt khẽ lóe sáng đầy lạnh lùng.
“Cậu bạn trẻ này, không biết xưng hô thế nào?”
Diệp Thiên chưa từng liếc nhìn Cố Tử Kỳ, lạnh nhạt nói: “Diệp Thiên?”
“Diệp Thiên?”
Nghe thấy câu trả lời của Diệp Thiên, Cố Tử Kỳ hạ giọng thì thầm tựa như đang suy tư gì đó, trong vòng quan hệ của Cố Giai Lệ, nào có nhân vật lợi hại tên Diệp Thiên chứ.
Một lúc sau, cuối cùng cô ta cũng đáp lại, ánh mắt có chút khinh thường.
“Diệp Thiên? Tôi còn tưởng là nhân vật nổi danh nào tới thăm, thì ra cậu chính là Diệp Thiên!”
Diệp Thiên nghe vậy, khẽ nâng mắt, cười như không cười.
“Nghe giọng điệu của cô… hình như đã biết tôi là ai rồi?”
Cố Tử Kỳ khẽ nhếch miệng đầy thâm ý, khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/351071/chuong-2794.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.