Diệp Sơn và Diệp Vân Long cũng bừng tỉnh từ trong sự kinh ngạc. Diệp Sơn nhìn về phía Thi Tú Vân, hỏi: “Tiểu Vân, con nói Tiểu Thiên cũng về rồi, thế bây giờ nó ở đâu?”.
Thi Tú Vân chỉ tay về phía lầu gác ở sân sau nhà họ Diệp, ba người chăm chú nhìn lại, nơi đó chính là nơi Mộ Dung Vô Địch trấn giữ nhà họ Diệp.
Trên nóc lầu gác nhà họ Diệp, Mộ Dung Vô Địch ngồi khoanh chân dưới đất, tinh thần đắm chìm vào hoàn cảnh xung quanh. Mỗi một tế bào đều như hóa thành cá voi cắn nuốt, tham lam hút lấy linh lực đất trời, tăng cường khí tức cho bản thân.
Hai tháng trôi qua, tu vi của Mộ Dung Vô Địch rõ ràng đã có tiến bộ không nhỏ, đã củng cố xong tu vi hoàng cấp của mình.
“Hai tháng không gặp, xem ra ông đã hoàn toàn nắm giữ được sức mạnh hoàng cấp”.
Ngay khi Mộ Dung Vô Địch đang chuẩn bị vận chuyển chu thiên, một giọng nói vang lên trong lầu gác, cực kì đột ngột làm ông ấy giật mình.
Mặc dù ông ấy không phải võ giả chuyên tu sức mạnh tinh thần, nhưng tu vi đã đạt đến hoàng cấp, sức mạnh tinh thần cũng tự động thăng hoa, cả nhà họ Diệp đều nằm trong sự kiểm soát của sức mạnh tinh thần của ông ấy. Nhưng lúc này đây, có một người đã vào trong lầu gác mà ông ấy không hề cảm ứng được, trong lòng ông ấy kinh hãi không thôi.
Ông ấy mở mắt ra, giây lát sau, trên gương mặt ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350957/chuong-2680.html