“Tám trăm năm trôi qua, tu vi của ông quả thực khiến tôi thay đổi cách nhìn, nhưng cho dù là ông của hôm nay, so với Thi Chiến Thiên năm đó còn cách xa một đoạn!”
“Năm đó mạnh như Thi Chiến Thiên, pháp bảo trên người có đủ, cũng chỉ có thể đấu ngang tay với tôi, ông hôm nay chẳng qua chỉ là sở hữu Trùng Ngục Phong, chẳng lẽ cũng muốn cản tôi?”
Vẻ mặt Thi Mạc không dao động, ánh mắt đục ngục lộ vẻ nghiêm nghị.
“Nếu là trước đây, có lẽ tôi thật sự không cách nào ngăn cản ông, nhưng hiện tại thì tôi lại khá có tự tin!”
“Ồ?”. Vẻ mặt Thiên Luân có chút hứng thú: “Chỉ dựa vào ông?”
“Đương nhiên!”. Thi Mạc vô cùng tự tin, nâng một tay, toàn bộ Trùng Ngục Phong lúc này đều chấn động, trực tiếp bay lên khỏi mặt đất, xoay tròn nhanh chóng sau lưng Thi Mạc, biến thành một lốc xoáy hình nón màu đen.
“Ồ?”. Thiên Luân thấy vậy, con ngươi khẽ co rút, chỉ cảm thấy một cảm giác rất quen thuộc chợt dâng trào trong lòng.
Tám trăm năm trước, đối thủ cũ mà ngay cả gã cũng phải kính trọng, cũng đã dùng chiêu thức tương tự để cản gã.
“Đây là…”. Lần đầu tiên gã có vẻ mặt nghiêm trọng như vậy.
“Ngục tối Trấn Thiên?”
Ngục tối Trấn Thiên, chính là sát chiêu tối thượng của Thi Chiến Thiên năm đó, là duy nhất. Lúc trước, Thi Chiến Thiên cũng dựa vào chiêu thức này, mà lúc sắp chết đã điên cuồng phản công, khiến gã bị thương nặng, khiến gã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350936/chuong-2659.html