Ngay khi cậu rơi xuống, cuối cùng Thiên Luân đã ra tay.
Gã nâng tay, ngưng tụ thành thanh kiếm màu tím chừng hơn mười trượng, sau đó nhẹ nhàng lướt đi, kiếm quang tựa như có sinh mệnh, xuyên qua không gian hướng về phía ngực Diệp Thiên.
“Soạt!”
Kiến quang phá không tiến đến, với tốc độ siêu âm, ngay khi nó chuẩn bị xuyên qua ngực Diệp Thiên thì lại xảy ra dị biến.
Trước người Diệp Thiên, mặt đất đột nhiên nứt ra, từ phía sau leo lên cao cả trăm trượng.
Mọi người tập trung ánh mắt nhìn theo, vẻ mặt đều vô cùng kinh sợ, đó là một ngọn núi đen ngòm, trên đỉnh núi lấp lánh ánh kim loại, tựa như cả ngọn núi đều do kim loại tạo thành.
Kiếm quang đó va chạm vào đỉnh núi, phát ra tiếng kêu lanh lảnh, nhưng ngọn núi đen ngòm chẳng qua chỉ khẽ dao động một chút, cũng không hề bị tổn thương, trái lại kiếm quang màu tím lập tức vỡ vụn mà biến mất.
Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt Thiên Luân lập tức nghiêm túc.
“Trùng Ngục Phong?”
“Ầm ầm!”
Cả mặt đất lúc này đều đang rung chuyển, ngọn núi đen kia đột ngột mọc lên từ mặt đất, đâm thẳng tầng mây, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc đã chắn trước người Diệp Thiên, cản phá một kiếm tuyệt sát của Thiên Luân.
“Trùng Ngục Phong?”
Ánh mắt Thiên Luân nghiêm trọng, giọng điệu cũng có chút dao động.
Ngọn núi đen trước mặt gã lẳng lặng đứng đó cứng cáp như thép, tản ra hơi thở trang nghiêm vững
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350935/chuong-2658.html