Diệp Thiên không sao giải thích được những lợi ích vô lý như thế, cho nên sau khi chuyện nhà họ Thi kết thúc, Diệp Thiên mới không lập tức đưa Thi Tú Vân rời đi, mà đến Huyền Vũ Đường để xem bọn họ muốn gì! Thi Tú Vân cũng vô cùng bối rối, kể từ khi bà hiểu chuyện thì đã được ông nội Thi Đôn Hoàng kể cho nghe về Thi Mạc, một nhân vật huyền thoại trong Tứ Tượng Tông, ông đã từng là thần bảo hộ của nhà họ Thi gần sáu trăm năm.
Nhưng hôm nay, vị hóa thạch sống này một lần nữa hiện thân, nhưng lại răm rắp nghe theo Diệp Thiên, quả thực bà không thể tưởng tượng được.
Thi Mạc nhìn Diệp Thiên hồi lâu: "Anh họ, đến bây giờ anh vẫn chưa nhớ lại chuyện trước kia sao?"
Diệp Thiên lại cau mày xua tay: "Đừng gọi tôi là anh họ nữa, tôi đã nói ông nhận lầm người rồi!"
"Nhận lầm?"
Thi Mạc cười khổ lắc đầu.
"Tướng mạo quả thực hoàn toàn khác một ngàn năm trước, thế nhưng ấn kí kỳ lân đặc biệt ở cuối cánh tay trái, chẳng lẽ cũng là tôi nhận lầm sao?"
"Hở?"
Diệp Thiên vừa nghe xong, ánh mắt lập tức đông cứng lại.
"Làm sao ông biết được chuyện đó?"
Biểu hiện của Diệp Thiên cuối cùng cũng thay đổi.
Ở cuối cánh tay trái của cậu quả thực có một dấu vết kỳ lạ, ấn ký này không thể nhìn thấy được bằng mắt thường, chỉ khi Diệp Thiên huy động Phệ Thiên Huyền Khí thì ấn ký mới xuất hiện, và nó có hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350828/chuong-2551.html