Chương trước
Chương sau

"Thiếu một thì tôi sẽ giết một!"

Giọng nói của Diệp Thiên đầy uy lực, vang vọng cả bầu trời, sắc mặt của các trưởng lão và chấp sự của nhà họ Thi lập tức thay đổi, nhưng bọn họ lại không dám lên tiếng, còn về việc Thi Tú Vân, quả thật có rất nhiều người liên quan, thậm chí còn chọc gậy bánh xe nhưng không dám thừa nhận, bọn họ không tin Diệp Thiên có thể tìm ra được mình.


Nhưng ngay khi tất cả đều im lặng, Thi Mạc lạnh lùng nhìn qua một lượt, trầm giọng nói.

"Làm theo lời cậu ấy nói!"

"Nếu kẻ nào nhờ vào may mắn để thoát tội, một khi để tôi phát hiện ra thì sẽ bị xử lý theo tội phản tộc!"

Thi Mạc vừa dứt lời, bỗng các trưởng lão và chấp sự vốn định không nhận lập tức biến sắc.

Sau một lúc im lặng, một chấp sự có thâm niên cao đột nhiên đứng lên, sau đó cúi đầu với Thi Tú Vân.

"Tiểu Vân, tôi xin lỗi, là do chúng tôi hồ đồ, chúng tôi không nên gán cái mác tội nhân của gia tộc cho cô!”

Sau vị chấp sự đó, hết người này đến người khác lần lượt cúi đầu trước Thi Tú Vân, tất cả đều tỏ ra áy náy, không dám khinh thường chút nào nữa.

Hết người này đến người khác, âm thanh xin lỗi vang ngập trời, cuối cùng là hai trưởng lão tối cao của nhà họ Thi, bọn họ cũng cúi đầu tạ lỗi với Thi Tú Vân.

Cảnh tượng này đã khắc sâu vào tâm trí của các đệ tử nhà họ Thi, cũng như rất nhiều cao thủ Tứ Tượng Tông đang có mặt.

Thi Tú Vân căn bản không hề để ý tới những kẻ góp vui này, bà chỉ nhìn về phía Diệp Thiên đang mình trần, nghĩ tới cảnh cậu đã chiến đấu điên cuồng lúc nãy, ánh mắt bà dần ướt đẫm.

Có con trai thế này, vạn địch sợ chi?



Ngày hôm nay được coi là ngày khó tin nhất đối với nhà họ Thi thịnh vượng hơn trăm năm qua, nhưng cảnh tượng tất cả các trưởng lão và chấp sự của nhà họ Thi cúi đầu nhận tội với Thi Tú Vân mới là dấu ấn sâu đậm nhất trong tâm trí các đệ tử nhà họ Thi, ngay cả các cao thủ của Tứ Tượng Tông cũng không dám quên.

Tất cả mọi người đều biết kẻ gây ra toàn bộ chuyện này chỉ là một thanh niêm tầm hai mươi tuổi! Tứ Tượng Tông, Huyền Vũ Đường! Đây chính là đại sảnh của tộc trưởng nhà họ Bạch Tứ Tượng Tông, duy chỉ có tộc trưởng nhà họ Bạch, tông chủ Bạch Viêm Minh của Tứ Tượng Tông mới có thể vào được.

Nhưng lúc này, có bốn người đang ngồi ở Huyền Vũ Đường.

Bạch Viêm Minh ngồi trên chiếc ghế gỗ đàn hương, ngoài ông ta ra còn có Diệp Thiên, Thi Tú Vân và Thi Mạc.

"Nói đi, ông đưa tôi tới đây làm gì?"

Diệp Thiên nhìn Bạch Viêm Minh và Thi Mạc, đi thẳng vào vấn đề.
Diệp Thiên cũng rất hoang mang, không biết chuyện gì đang xảy ra hôm nay, lúc đầu thì Thi Mạc gọi cậu là "anh họ", sau đó lại thực hiện mọi yêu cầu của cậu với nhà họ Thi, bắt bọn họ phải lần lượt tạ lỗi với hai mẹ con Diệp Thiên, giống như là đang chống lưng cho cậu vô điều kiện vậy.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.