"Hơn nữa nó còn là người của thế giới tục, Tứ Tượng Tông tôi là một trong sáu tông môn mạnh nhất ở tiểu thế giới, làm sao có thể để cho một tên người ngoài làm thánh tử của chúng tôi được chứ?"
Bạch Viêm Minh không hề quan tâm đến phản bác của Thi Đôn Hoàng, chỉ điềm đạm nói: "Kiệt trưởng lão, tiểu thế giới đã trải qua những thay đổi hàng nghìn năm của thời đại, vậy mà ông vẫn còn giữ cái ý tưởng của thế hệ cũ, rồi đồng tình với cái khác nhau giữa thế giới tục và tiểu thế giới ư?”
"Đúng vậy, thực lực tổng thể của tiểu thế giới quả thực mạnh hơn so với thế giới tục, nhưng trong thế giới tục cũng sẽ có một số “quái vật” không thể đoán trước được, và con của Tiểu Vân chính là đứa nổi bật nhất!”
"Trong thế giới này, cuối cùng kẻ mạnh sẽ có được tôn trọng, cậu ấy có khả năng dẫn dắt Tứ Tượng Tông đến vinh quang, và còn là con của Tiểu Vân, tại sao lại không thể trở thành thánh tử của Tứ Tượng Tông?"
"Hay là do những oán hận ích kỷ của riêng ông, nên mới muốn xoá đi tương lai tươi sáng của Tứ Tượng Tông?"
Từng câu từng chữ của Bạch Viêm Minh đều vô cùng rành mạch, khiến cho Kiệt trưởng lão nhất thời không thể nào phải phản bác lại được.
Quả thực ông ta cảm thấy Bạch Viêm Minh nói hoàn toàn đúng, nhưng trong lòng ông ta vẫn không chịu chấp nhận.
Kiệt trưởng lão chỉ muốn giết tất cả những kẻ dám phá vỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350817/chuong-2540.html