Chương trước
Chương sau
Trên người Bạch Viêm Minh, cậu ngửi thấy mùi khá nguy hiểm, nếu Bạch Viêm Minh cố chấp muốn ra tay, vậy thì sẽ là trở ngại lớn nhất của cậu.

Bạch Viêm Minh chính là môn chủ của Tứ Tượng Tông, thực lực đương nhiên là mạnh nhất Tứ Tượng Tông, đến ngay cả Diệp Thiên lúc này cũng không cảm nhận được rốt cuộc tu vi của Bạch Viêm Minh mạnh đến mức độ nào.


Nhưng Diệp Thiên lại không hề sợ hãi, cậu đã bước đến nhà họ Thi, thì đã chuẩn bị sẵn tinh thần chiến đấu với kẻ mạnh chưa từng gặp, đừng nói là Bạch Viêm Minh, cho dù có vài người như Bạch Viêm Minh nữa thì cậu cũng buộc phải giết Kiệt trưởng lão, huyết chiến đến cùng.

Bạch Viêm Minh đứng chắp tay ra sau lưng, vẫn đứng trước mặt Kiệt trưởng lão, khẽ gật đầu.

“Tốt lắm!”.

Ông ta nói dứt khoát: “Tôi chính là môn chủ của Tứ Tượng Tông, nhà họ Thi là một phần tử của Tứ Tượng Tông, nếu cậu muốn giết người nhà họ Thi, tôi đương nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn!”.

“Điều kiện của tôi rất đơn giản, chỉ cần cậu có thể đỡ được mười chiêu của tôi, thì cậu làm bất cứ việc gì tôi tuyệt đối sẽ không nhúng tay, hơn nữa ngoài nhà họ Thi ra, ba nhà họ Bạch, Tào, Đoạn cũng tuyệt đối không ai can thiệp!”.

Bạch Viêm Minh thái độ rất rõ ràng, suy nghĩ cũng vô cùng mạch lạc.

Là môn chủ của một môn phái, nhưng không hề giống các ông lão cố chấp cổ hủ không biết linh hoạt.

Diệp Thiên mới hơn 20 tuổi đã có được thực lực ở cảnh giới truyền thuyết gây chấn động, quyền đánh bay ngọn phía Bắc của Tứ Tượng Tông vừa rồi đủ để thể hiện rõ hệt sức công phá của Diệp Thiên.

Trong lòng ông ta, Diệp Thiên chính là một người có tiềm năng siêu cấp, so với Kiệt trưởng lão thì còn mạnh hơn, thậm chí Liêm Hình đệ tử của ông ta cũng đều kém xa Diệp Thiên.

Ông ta xưa nay hành sự bình tĩnh, đối với cái chết của Liêm Hình, tuy ông ta có chút tức giận, nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi, điều mà ông ta suy nghĩ là sự phát triển xa trong tương lai của Tứ Tượng Tông.

Hai mươi năm trước, Thi Tú Vân vì rơi vào lưới tình của giới thế tục rồi lựa chọn rời khỏi Tứ Tượng Tông, điều này khiến Tứ Tượng Tông tổn thất một dòng máu lớn, cho đến bây giờ thực lực đời thứ tư của Tứ Tượng Tông đã xảy ra việc tách rời, nên đứng vị trí cuối cùng trong sáu tông Huyền Môn.

Chờ đợi 20 năm, khó khăn lắm mới xuất hiện một Liêm Hình, bây giờ lại bị như vậy, Tứ Tượng Tông muốn có được nhân vật ngang hàng với Liêm Hình hoặc tuyệt thế thiên tài như Thi Tú Vân thì không biết phải chờ đợi đến bao giờ.

Diệp Thiên vừa mang dòng máu của nhà họ Thi, lại có thiên phú đáng sợ như vậy, chắc chắn sẽ là người tốt nhất để kế thừa Tứ Tượng Tông, có cậu phất lên ngọn cờ lớp trẻ của Tứ Tượng Tông, thì cho dù là Huyền Môn, có ai có thể sánh ngang với cậu chứ?

Chỉ cần Diệp Thiên đồng ý dẫn dắt lớp trẻ của Tứ Tượng Tông tiến về phía truóc, Tứ Tượng Tông chắc chắn sẽ một lần nữa tỏa ánh hào quang, thậm chí có thể đọ sức với Vân Thiên Điện có thanh thế lớn mạnh nhất.

Còn việc ông ta đưa ra yêu cầu nếu Diệp Thiên có thể đỡ được mười chiêu của ông ta, thì sẽ khiến những người khác cũng không nhúng tay vào ân oán giữa Diệp Thiên và nhà họ Thi, cũng chính là vì suy nghĩ cho Tứ Tượng Tông.

Đây là ân oán riêng giữa Diệp Thiên và nhà họ Thi, lúc này đã làm cho nhiều người trong nhà họ Thi bị thương, nếu lại kéo ba nhà còn lại trong Tứ Tượng Tông vào cuộc, sẽ dẫn đến cuộc chiến toàn diện của Tứ Tượng Tông, năm tông còn lại trong sáu tông Huyền Môn chỉ sẽ ngư ông đắc lợi, ngồi không hưởng thành quả, nhìn thực lực của Tứ Tượng Tông bị bào mòn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.