Chương trước
Chương sau


Dùng khí hóa hình, thích gì làm nấy! Nắm đấm lao thẳng đến trước mặt, Diệp Thiên lại không hề lùi bước né tránh, cũng giơ nắm đấm lên đón đỡ.

Lúc này cậu đã mất đi Phệ Thiên Huyền Khí, ngoài việc dùng sức mạnh tinh thần thì không cách nào tấn công từ xa, chỉ có thể dùng sức mạnh thuần túy của cơ thể cứng rắn đỡ chiêu của ông ta.


Quyền ấn mà Kiệt trưởng lão đánh ra ngưng tụ như thật, sức mạnh một cú đấm có thể phá tan một ngọn núi, nhưng trước khi quyền ấn chạm vào người mình, Diệp Thiên cũng đã tung ra một cú đấm.

“Rầm rầm!”

Tiếng nổ vang dội truyền khắp sân luyện võ, quyền ấn to mấy chục trượng vỡ vụn giữa trời, rõ ràng đã bị nắm đấm của Diệp Thiên đánh nát.

Nhưng cùng lúc đó, Diệp Thiên cũng lùi về sau một bước.

Trong đôi mắt của Kiệt trưởng lão không hề có chút biểu cảm nào, chỉ khẽ vung bàn tay, lại có mấy quyền ấn ngưng kết trong hư không, sau đó dồn dập đánh về phía Diệp Thiên.

Linh lực của trời đất nơi này hoàn toàn bị Kiệt trưởng lão khống chế, giống như cánh tay khống chế ngón tay, chỉ tùy tiện giơ tay nhấc chân đã có thể ngưng tụ ra đòn tấn công mạnh mẽ mãnh liệt, không biết mạnh hơn đám người Thi Đoạn Uyên trước đó bao nhiêu lần.

“Rầm rầm rầm!”

Âm thanh vang trầm truyền khắp không trung, Kiệt trưởng lão liên tục tạo ra chín quyền ấn, mà Diệp Thiên cũng liên tục phá tan chín quyền ấn, nhưng mỗi khi phá tan một cái, Diệp Thiên đều lùi về phía sau một bước, cuối cùng lùi tổng cộng chín bước.

Trong ánh mắt của người khác, dường như Diệp Thiên và Kiệt trưởng lão không phân cao thấp, nhưng chỉ có Diệp Thiên mới hiểu được, những công kích Kiệt trưởng lão đánh ra đáng sợ cỡ nào.

Cậu bất ngờ tu thành Phệ Thiên Thần Thể, lúc này công kích hay phòng ngự của cơ thể đều đạt đến trạng thái cường thịnh nhất, nhưng Kiệt trưởng lão mới chỉ điều động linh lực trời đất để tấn công cậu mà đã có thể liên tục đẩy lùi được cậu, riêng điều này đã đại diện cho một cảnh giới sức mạnh thần thánh khó mà hiểu được.

Quả nhiên cảnh giới truyền thuyết thiên cấp cũng không đơn giản như cậu tưởng tượng.

Trong lúc suy nghĩ, cuối cùng cậu cũng lùi đến bước thứ chín, nhưng vào lúc này, Kiệt trưởng lão lại giơ một bàn tay khác lên, hai tay đan xen vào nhau, hóa thành một ấn kết cực kỳ huyền diệu thần bí.

“Cửu Trùng Phiên Hải Ấn, Cửu Trùng Kình, ngưng tụ!”

Ông ta vừa dứt lời, sắc mặt Diệp Thiên chợt sửng sốt.

Ở trước người cậu, chín quyền ấn vốn đã tiêu tán lại đột nhiên xuất hiện, sau đó chín ấn kết hợp với nhau, ngưng tụ thành một, dưới sức mạnh cuộn trào mãnh liệt này, không gian cũng không chịu nổi gánh nặng mà phát ra tiếng rên rỉ.

“Uỳnh!”

Tiếng vang rung động bầu trời, quyền ấn ngưng thực lớn gần trăm trượng nặng nề đánh đến trước ngực Diệp Thiên, ngay cả người cũng bị đẩy ra, lún vào trong một ngọn núi lớn ở phía xa xa!



“Ầm!”
Chín đạo quyền ấn hợp lại thành một giữa hư không, hóa thành một đạo to trăm trượng, đánh mạnh vào ngực Diệp Thiên.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.