Chương trước
Chương sau

Bên trong cảnh giới truyền thuyết thiên cấp, khoảng cách giữa mỗi một cấp bậc giống như khoảng cách của rãnh trời, dựa vào thực lực của ông ta, dù có mười Thi Đoạn Uyên, ông ta đều có thể dùng một chiêu giết chết, Diệp Thiên thắng Thi Đoạn Uyên cũng chỉ khiến ông ta hơi ngước nhìn rồi thôi.

“Lúc trước cậu tự nguyện cho tôi bắt giữ, chính là vì muốn tôi dẫn cậu về nhà họ Thi, sau đó náo loạn tại nhà họ Thi, cậu đúng là giỏi tính toán!”


Kiệt trưởng lão chậm rãi rời khỏi chỗ ngồi của trưởng lão, ánh mắt quét nhìn Thi Tú Vân.

“Thi Tú Vân, cô có một đứa con trai giỏi lắm!”

Lời này của ông ta giống như khen ngợi, nhưng trong giọng nói không hề mang theo độ ấm, trái lại còn bừng lên sát ý.

Ngay sau đó, ông ta mở tay ra tóm lấy một góc áo bào màu xám của mình, bất chợt kéo một cái.

Áo bào màu xám rộng thùng thình khoác trên người ông ta bị xé nát bươm, lộ ra trang phục màu xám mặc ở bên trong, xung quanh ông ta điên cuồng bộc phát một cơn bão linh lực, toàn bộ linh lực từ bốn phương tám hướng trong sân luyện võ tụ về phía ông ta, mãnh liệt xông vào bên trong đỉnh đầu của ông ta.



Thân hình vốn hơi còng của ông ta dần dần trở nên thẳng tắp, bắp tay và bắp chân gầy gò cũng nhanh chóng phồng lên giống như quả bóng hơi, làn da vốn nhăn nheo lập tức được cấp ẩm đầy đủ, toàn bộ quá trình chỉ xảy ra trong vài phút, ông ta từ một lão giả có vẻ ngoài già nua đã gần đất xa trời biến thành một người đàn ông trung niên chừng bốn mươi tuổi.

Sắc mặt ông ta hồng hào, mang theo mấy phần tuấn tú, thân cao ngoài một mét tám mươi lăm, nếu bàn về khí chất và dung mạo thì còn cao hơn Liêm Hình bị Diệp Thiên đánh chết lúc trước một bậc!

“Đó mới là vẻ ngoài vốn có của Kiệt trưởng lão sao?”

Trên mặt các đệ tử của nhà họ Thi đều lộ đầy hoảng sợ, bọn họ cũng coi như đã vào nhà họ Thi nhiều năm rồi, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy Kiệt trưởng lão lộ ra dáng vẻ trẻ tuổi.

“Tội đồ họ Diệp, tội của cậu vốn đã không thể tha, cộng thêm hành động cậu làm ở nhà họ Thi hôm nay, lại càng không thể tha thứ!”

“Bây giờ, do đích thân tôi đến tiến hành xét xử cậu, cậu nên cảm thấy vinh hạnh!”

Trong lúc nói chuyện, Kiệt trưởng lão đã đến vị trí cách trước người Diệp Thiên mười trượng, sân luyện võ vốn bởi vì Diệp Thiên đánh giết mấy vị thống lĩnh mà vỡ vụn tan tác, lớp gạch đá ở tầng dưới chót của đống đổ nát miễn cưỡng chắp vá tạo thành một con đường kéo dài theo bước chân của ông ta, thoạt nhìn tựa như tiên lộ

Giây phút này, Diệp Thiên cũng thu lại biểu cảm nghiền ngẫm lúc trước, đôi mắt chăm chú nhìn Kiệt trưởng lão.

Cậu có thể cảm nhận được, Kiệt trưởng lão nằm ở một cấp độ hoàn toàn khác biệt so với bất kỳ đối thủ nào trước đây của cậu, thậm chí hoàn toàn không cùng một đẳng cấp sức mạnh, cho dù Thi Đoạn Uyên thi triển pháp tượng hắc ma cũng khó mà đạt được một phần vạn của ông ta.

Cho đến bây giờ, đây chính là đối thủ mạnh nhất của cậu: “Mẹ, mẹ lùi đến bên cạnh sân đi!”

Diệp Thiên nhìn Thi Tú Vân, Thi Tú Vân chần chừ trong chốc lát, cuối cùng vẫn phóng người bay ra, bà ấy biết rõ, trong chiến đấu cấp bậc thế này, hoàn toàn không có chỗ cho bà ấy nhúng tay.

“Uỳnh!”

Ngay khoảnh khắc Thi Tú Vân bay lên, cuối cùng Kiệt trưởng lão cũng ra tay.
Ông ta nâng một tay lên, giữa lòng bàn tay ngưng tụ ra chùm sáng, sau đó chân lực phun trào, hóa thành một quyền ấn to đến mấy chục trượng, trực tiếp đánh về phía Diệp Thiên.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.