Chương trước
Chương sau


Đây mới chính là sức mạnh mà thống lĩnh nhà họ Thi nên có chứ, chẳng trách Thi Đoạn Uyên có thể thống lĩnh Chấp Pháp Đường của nhà họ Thi trong trăm năm qua!

“Ồ!”

Khi mọi người cho rằng Diệp Thiên đã bị một nhát kiếm này đánh bại thì một làn sóng kỳ lạ phát ra từ dưới đất, một luồng sáng xanh mờ ảo đột nhiên phun trào.


“Rào!”

Cả mặt đất lúc này đều rung lên, một lòng bàn tay lọt vào tầm mắt của mọi người, năm ngón tay nắm lấy phần đuôi kiếm mang, kéo nó theo chiều ngang.

“Răng rắc!”

Kiếm mang đứt đôi, bị nghiền nát thành nhiều mảnh, dưới kiếm mang, bóng người cao ngạo mạnh mẽ rắn rỏi của Diệp Thiên lại xuất hiện.

Mặt đất xung quanh cậu đã bị kiếm mang này chém tan tành, hiện ra một khoảng trống tối đen như mực, chỉ có mặt đất dưới chân cậu vẫn nguyên vẹn, điều này khiến mọi người rất ngạc nhiên.

Ánh mắt của Thi Đoạn Uyên nheo lại, cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn không ngờ nhát kiếm bất ngờ của mình vẫn bị Diệp Thiên chặn lại.

“Chẳng lẽ... tên nghiệp chướng này đã bước vào cảnh giới truyền thuyết thiên cấp?”

“Sao có thể được?”

Hắn càng nghĩ càng thấy sởn gai ốc, một cảnh giới truyền thuyết thiên cấp ở độ tuổi 20, điều chưa từng xuất hiện trong toàn bộ lịch sử của tiểu thế giới.

Giống như Thiếu điện chủ Vân Thiên Điện, công chúa Tam Nhất Môn và Liêm Hình, đệ nhất thiên tài của Tứ Tượng Tông đều là những thiên tài kiệt xuất đứng ở nhóm vị trí đầu trong lịch sử tiểu thế giới, nhưng dựa vào thiên phú tài tình của bọn họ, muốn đạt đến cảnh giới truyền thuyết thiên cấp, ít nhất cũng phải mất năm sáu mươi năm nữa.

Nhưng bây giờ, một Diệp Thiên đến từ giới thế tục lại có thể chống lại một nhát kiếm của pháp tượng truyền thuyết mở ra từ cảnh giới truyền thuyết thiên cấp, nếu là do người tu tiên từ tiểu thế giới mở ra, không biết sẽ gây ra chấn động lớn biết bao nhiêu.

“Pháp tượng truyền thuyết?”

Diệp Thiên thu lòng bàn tay lại, cười nhẹ.

“Khoác thêm cái mai rùa này cũng chỉ khiến ông mạnh hơn một chút, có gì mà kiêu ngạo chứ?”

“Ông nghĩ rằng, thứ này có thể ngăn tôi sao?”

Cậu vừa dứt lời, dáng vẻ vẫn như trước, tiến lên một bước.

Bạo bộ! Ầm!

Cả mặt đất lại nổ vang, Diệp Thiên đã biến mất, chỉ để lại một vết lõm khí dài ở trên không trung.

Lần này, Diệp Thiên không dùng vai, mà dùng một quyền để đánh ra.

Một quyền đơn giản này lại khiến đồng tử của Thi Đoạn Uyên co rút lại, hắn chỉ cảm thấy không gian xung quanh mình bị một sức mạnh xé rách một cách thô bạo, mặt đất dưới chân cũng từng tấc từng tấc vỡ ra, như sắp sụp đổ.

Trước khi một quyền này đến, một khí tức hủy diệt tất cả đã thổi về trước mặt hắn.

“Hừ!”





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.