Chương trước
Chương sau
“Pháp tượng truyền thuyết?”

Diệp Thiên híp mắt lại, cậu còn chưa kịp suy nghĩ, đã thấy Thi Đoạn Uyên giơ tay lên, hút kiếm Tử Hình vào trong lòng bàn tay, sau đó chém xuống.

Nhát kiếm này ùn ùn kéo tới, kiếm mang cao trăm trượng, tỏa ra ánh sáng đen kỳ dị, chém thẳng vào Diệp Thiên.


“Hừ!”

Khi chém nhát kiếm này, ánh mắt của Thi Đoạn Uyên tràn đầy vẻ lạnh lùng, thậm chí còn có chút chế giễu.

Diệp Thiên đến nhà họ Thi, một mình chống lại bảy vị thống lĩnh nhà họ Thi, với thân phận một võ giả của giới thế tục, điều này khiến người khác rất ngạc nhiên.

Sau đó, hắn vốn dĩ muốn giữ lại chút sức lực, để tìm cơ hội đánh lén, giải quyết Diệp Thiên, nhưng Diệp Thiên lại bình an vô sự, ngược lại còn dùng một chiêu đánh gãy tay phải của hắn, điều này khiến hắn cảm thấy kinh ngạc, nhưng cũng chỉ có vậy.

Đối với những người tu tiên như hắn, từ trước đến nay bọn họ luôn cao cao tại thượng, chưa từng coi trong các võ giả giới thế tục, cho dù là Diệp Thiên được xưng là đệ nhất giới thế tục cũng vậy.

Bởi vì, hắn là cảnh giới truyền thuyết thiên cấp! Hắc Ma Pháp Tượng này được hắn luyện thành khi còn ở cảnh giới truyền thuyết địa cấp, mãi cho đến khi bước vào cảnh giới truyền thuyết thiên cấp từ một năm trước, mới được coi là đã tu luyện pháp tượng này thành công.

Bộ giáp bao phủ bởi những luồng khí đen trên người hắn, chính là bộ giáp pháp tượng được biến đổi từ Hắc Ma Pháp Tượng, một khi bao trùm cơ thể, tốc độ, sức mạnh, phản xạ thần kinh của cơ thể hắn sẽ được nâng cao gấp đôi, không chỉ vậy, chân lực của hắn cũng sẽ hợp thể với pháp tượng, cuộn trào dữ dội hơn nhiều.

Nói kiểu nghĩa thô thì đây chính là máy khuếch đại sức mạnh chỉ những người có cảnh giới truyền thuyết địa cấp trở lên mới có được.

Đối đầu với một vị cảnh giới truyền thuyết địa cấp có pháp tượng truyền thuyết thì dù mười mấy người cảnh giới truyền thuyết nhân cấp ra tay cùng lúc cũng không phải đối thủ của hắn, huống hồ lúc này, tu vi của hắn đã đạt đến cảnh giới truyền thuyết thiên cấp.

Diệp Thiên dù mạnh đến đâu thì cũng không phải người tu tiên, cũng không có được cách tu luyện pháp tượng truyền thuyết, vậy tại sao cậu có thể so tài với hắn?

“Xoẹt!”

Khi hắn đang chìm đắm trong cảm xúc, kiếm mang kia đã chém đến sân luyện võ, kiếm mang cao trăm trượng lướt qua, khiến cả sân luyện võ bị tách ra, để lộ ra một khe núi khổng lồ.

Còn Diệp Thiên đã bị kiếm mang màu đen vùi lấp, không hề thấy bóng dáng đâu.

“Đây chính là sức mạnh của cảnh giới truyền thuyết thiên cấp sao?”

Thi Tú Vân cực kỳ ngạc nhiên, bà ấy vốn nghĩ rằng mình đã đạt đến cảnh giới truyền thuyết nhân cấp, đã tiến gần hơn một bước với các cao thủ và tu sĩ chân chính trong nhà họ Thi, nhưng xem ra, hiện giờ hai người hoàn toàn không cùng một đẳng cấp, mà còn cách xa vạn dặm.

Chỉ một nhát kiếm này, thì dù có mười người giống bà ấy, cũng phải ngậm hờn mà chết ngay tại chỗ.

Trong ánh mắt của bà ấy không khỏi lộ ra vẻ lo lắng, đối mặt với Thi Đoạn Uyên mạnh như vậy, sao Diệp Thiên có thể chống đỡ được?

Không chỉ vậy, ngoại trừ Thi Đoạn Uyên, còn có bốn vị trưởng lão nhà họ Thi thực lực đáng sợ đang ngồi tại đây, vậy hôm nay, Diệp Thiên thật sự có thể an toàn rời đi sau khi đại náo nhà họ Thi sao?

Các đệ tử nhà họ Thi nhìn thấy Thi Đoạn Uyên chỉ dùng một nhát kiếm này mà rung chuyển trời đất, ánh mắt của bọn họ tràn ngập sự ngạc nhiên và kinh hãi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.