Chương trước
Chương sau
“Thằng nhóc họ Diệp, cậu dùng thân xác phàm tục đánh bại nhân vật cấp trưởng lão của sáu tông Huyền Môn quả thật rất lợi hại”.

“Nhưng chỉ chuyện này thôi thì hãy còn thua xa lắm. Chỉ khi nào cậu hiểu được thực lực của sáu tông Huyền Môn thì mới hiểu được thế nào là tuyệt vọng chân chính”.

Ông ta khẽ giọng lẩm bẩm, cơ thể cũng dần biến mất trong đám mây.




Tiểu thế giới, trên một đỉnh núi nguy nga hùng vĩ, mây mù lượn lờ, giống như tiên cảnh.

Kì lạ nhất là một cung điện vuông vức diện tích to lớn đang lơ lửng trên đỉnh núi.

Trước cung điện có một tấm biển đập vào mắt: Vân Thiên Điện!

Nơi này chính là một trong sáu tông Huyền Môn, sơn môn Vân Thiên Điện được mệnh danh là môn phái mạnh nhất tiểu thế giới.

Sau cửa chính của Vân Thiên Điện là sân luyện võ rộng lớn mênh mông, đủ chứa mấy nghìn người. Các đệ tử mặc đồng phục Vân Thiên Điện hai màu xanh trắng đan xen đang luyện tập với nhau trên sân luyện võ, chân lực tung hoành, hiện rõ khí thế dồi dào của một môn phái lớn.

Trên đài cao phía cuối sân luyện võ, một người khoảng hai mươi tuổi, mặt như ngọc tạc, đầu đội tử kim quan, chân đi giày lông phượng, vóc người thẳng tắp cao gầy, đang chắp tay đứng đó.

Bên cạnh hắn có một ông lão mặc áo đen đang cúi mình hầu hạ, dường như là người hầu.

“Thiếu điện chủ, Thi Tú Vân chỉ là Thánh nữ nhà họ Thi của Tứ Tượng Tông năm xưa, đã kết hôn với kẻ phàm phu tục tử ở giới thế tục. Cơ thể nghìn vàng của cậu cao quý là thế, vì sao lại chọn cô ta?”.

Thanh niên ăn mặc lộng lẫy, khí chất hơn người nở nụ cười mỉm, thản nhiên nói: “Hắc Bộc, Thi Tú Vân chỉ là tàn hoa bại liễu, sao tôi lại không biết chuyện này được?”.

“Thứ tôi muốn không phải là cô ta, mà là Trùng Ngục Phong, pháp bảo chí tôn truyền đời của nhà họ Thi trong Tứ Tượng Tông!”.

Ánh mắt hắn lóe lên sự tự tin mạnh mẽ, năm ngón tay chầm chậm mở ra, sau đó đột ngột nắm lại, giống như cả thế giới đều nằm trong tay hắn.



"Trùng Ngục Phong?"

Nghe thấy lời nói của người thanh niên, sắc mặt Hắc Bộc ngưng lại.

"Ý cậu là, kho báu do Tứ Tượng Tông gia tộc họ Thi phụ trách từ bao đời nay mà chỉ những người mang dòng máu của gia tộc họ Thi mới có thể huy động có thể thay đổi trọng lực và thậm chí có thể biến đổi thành ‘Trùng Ngục Phong’ trên núi cao?"

"Không sai!"

Người thanh niên gật đầu.

"Trong Vân Thiên Điện, mặc dù có rất nhiều pháp bảo có sức mạnh mạnh mẽ, thậm chí uy lực còn mạnh hơn cả ‘Trùng Ngục Phong’, nhưng đều không đặc biệt bằng ‘Trùng Ngục Phong’!”

"Bởi vì cách đây không lâu, tôi vô tình biết được từ những ghi chép cổ của Vân Thiên Các, rằng có một bí mật mà người khác không biết ẩn giấu trong ‘Trùng Ngục Phong’ này, một bí mật liên quan đến công pháp mà Môn chủ đời thứ nhất ‘Tứ Tượng Thần Quân’ của Tứ Tượng Tông tu luyện!”

"Tứ Tượng Thần Quân?"

Đôi mắt của Hắc Bộc đột nhiên thay đổi, ông ta lập tức kêu lên.

"Ngoại trừ Đại Thiên Cung ra thì đó là cường giả số một, người đã thực sự thống trị tiểu thế giới trong năm trăm năm kể từ khi tạo ra tiểu thế giới!"

"Chính là ông ta!"





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.