Bà ấy vừa dứt lời, bỗng vung tay ra, chân lực ngưng tụ, hóa thành một dải lụa màu tím, quét nghiêng về phía Kiệt trưởng lão.
“Thi Tú Vân, chú ý thái độ của cô đi!”.
Kiệt trưởng lão không thay đổi ánh mắt, chỉ khẽ nâng tay lên, hời hợt đẩy về phía trước.
Dải lụa màu tím cuồn cuộn đủ để cắt ngang đỉnh núi, nhưng sau cái vung tay của Kiệt trưởng lão lại tan đi hoàn toàn. Trái lại, bản thân Thi Tú Vân lùi ra sau nửa bước, vẻ mặt trở nên nghiêm trọng.
“Cảnh giới truyền thuyết địa cấp?”.
Mắt Thi Tú Vân lóe sáng, khẽ giọng nói: “Cách mấy chục năm, ông đã đạt đến trình độ này rồi!”.
“Hừ!”.
Kiệt trưởng lão phất tay áo, lạnh lùng nói: “Thi Tú Vân, cô được tôi trông nom từ nhỏ đến lớn, theo vai vế thì bố cô còn nhỏ hơn tôi một lứa, cô dám ra tay với tôi sao?”.
Ông ta quay người đi, nhìn xuống vạn dặm sông núi, giọng nói không có chút tình cảm nào.
“Thiếu điện chủ Vân Thiên Điện là thiên tài hàng đầu của Vân Thiên Điện trong ba trăm năm trở lại đây. Thiên phú tu tiên của cậu ta không hề thua kém cô năm xưa, thậm chí là cao hơn”.
“Cậu ta không ngại thân xác như ruột bông rách của cô, chủ động đề nghị rước cô về điện, cô nên cảm thấy vui mừng đi!”.
“Lần này, nhà họ Thi không còn ai để ý đến ý kiến của cô nữa, những gì cô có thể làm chỉ là tuân theo!”.
Ông ta khẽ nắm tay lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350766/chuong-2489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.