“Hừ, La Thanh Chỉ, cô vẫn còn thời gian quan tâm tới kẻ khác sao? Cứ nên lo cho bản thân trước đi đã!”
Tần Hạo nhếch miệng cười khẩy, nụ cười mang theo vẻ khát máu.
“Khốn kiếp!”
La Thanh Chỉ khẽ quát lên một tiếng, nhưng không có kế sách nào dùng được, lúc này đây hai luồng chân lực đã tới rất gần La Túc, nếu thêm một bước nữa là có thể đâm xuyên qua nội tạng của anh ấy.
Ngay khi tất cả mọi người tưởng rằng La Túc sẽ chết ngay không còn gì nghi ngờ được nữa, chuyện dị thường lại xảy ra.
Hai luồng chân lực có thể lấy mạng La Túc, trong thoáng chốc khi tới gần hai sườn của anh ấy dường như đã gặp phải thứ gì đó ngăn cản, đột ngột quay ngược đầu trở về, hướng về phía hai vị siêu phàm phàm phẩm của Hắc Ma Giáo.
“Sao cơ?”
Hai người này kinh hồn bạt vía, đòn tấn công mà chúng tung ra lại tập kích về phía mình, điều này khiến chúng không thể lường được.
Vả lại tốc độ quay ngược của hai luồng chân lực này còn nhanh hơn tốc độ khi được tung ra không chỉ một lần, chúng còn chưa kịp phản ứng, dải chân lực đang trượt qua đầu của chúng rồi.
“Đùng!”
Đầu của hai kẻ này nổ tung như hai quả dưa hấu, hai siêu phàm phàm phẩm chết ngay tại trận.
“Chuyện này…”
Tất cả mọi người, bao gồm cả La Thanh Chỉ và Tần Hạo đều cảm thấy kinh hãi vì cảnh tượng này.
La Túc càng không hiểu, anh ấy vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350724/chuong-2447.html